13. Kẻ nào lấy ác trả thiện, Họa sẽ không rời khỏi nhà nó.
14. Khởi đầu cuộc tranh chấp như việc vỡ đê; Vậy hãy chấm dứt tranh cãi trước khi nó bùng nổ.
15. Tuyên xưng công chính cho kẻ ác cũng như lên án người công chính; Cả hai đều ghê tởm đối với CHÚA.
16. Ích lợi gì cho một kẻ ngu dại cầm bạc trong tay, Để mua khôn ngoan khi nó thiếu tâm trí?
17. Một người bạn yêu mến nhau luôn, Và anh em sinh ra để giúp đỡ nhau trong lúc hoạn nạn.
18. Người thiếu tâm trí là người bắt tay bảo lãnh, Người bảo lãnh cho người láng giềng.
19. Người nào thích vi phạm, thích tranh chấp; Kẻ nâng cổng nhà cho cao lên, tìm kiếm sự sụp đổ.
20. Kẻ có lòng gian tà không tìm được phúc lành, Và kẻ có lưỡi gian tà sẽ sa vào tai họa.
21. Người sinh con ngu dại sẽ buồn thảm; Cha của kẻ ngu dại cũng không có niềm vui.
22. Tấm lòng vui vẻ là liều thuốc hay; Tinh thần suy sụp làm xương cốt khô héo.
23. Kẻ ác thầm lén nhận hối lộ Để làm sai lệch đường lối công bình.
24. Khôn ngoan ở trước mặt người sáng suốt, Nhưng mắt của kẻ ngu dại ở nơi tận cùng quả đất.
25. Con trai ngu dại là sự buồn thảm cho cha, Là nỗi cay đắng cho mẹ sinh ra nó.
26. Phạt người vô tội là sai lầm, Cũng như đánh đòn bậc vương giả vì lòng ngay thẳng của họ.
27. Người gìn giữ lời nói là người hiểu biết; Người có tinh thần trầm tĩnh là người sáng suốt.