2. Lưỡi người khôn ngoan truyền rao tri thức; Nhưng miệng kẻ ngu dại tuôn ra điều ngu xuẩn.
3. Con mắt của CHÚA ở khắp mọi nơi, Quan sát kẻ ác cũng như người thiện.
4. Lưỡi hiền lành là cây sự sống, Còn lưỡi gian tà làm tinh thần suy sụp.
5. Kẻ ngu dại khinh sự giáo huấn của cha mình; Nhưng người khôn khéo nghe lời quở trách.
6. Nhà của người công chính có kho báu lớn, Nhưng trong hoa lợi của kẻ ác có điều tai họa.
7. Môi miệng người khôn ngoan rao truyền tri thức, Nhưng tâm trí kẻ ngu dại thì không như thế.
8. Tế lễ hy sinh của người gian ác lấy làm ghê tởm cho CHÚA; Nhưng lời cầu nguyện của người ngay thẳng là niềm vui của Ngài.
9. CHÚA ghê tởm đường lối kẻ ác, Nhưng Ngài yêu mến người theo đuổi sự công chính.
10. Kẻ từ bỏ chính lộ sẽ bị phạt nặng; Người ghét sự quở trách sẽ chết.
11. Âm Phủ và sự hủy diệt còn mở toang trước mặt CHÚA Huống gì lòng dạ loài người.
12. Kẻ nhạo báng không thích bị quở trách; Nó không muốn đến cùng người khôn ngoan.
13. Lòng vui tươi làm mặt mày hớn hở; Lòng buồn rầu, tinh thần suy sụp.
14. Lòng dạ sáng suốt tìm kiếm tri thức, Nhưng miệng kẻ ngu dại ăn điều ngu xuẩn.
15. Người khốn khổ thấy mỗi ngày đều là hoạn nạn, Nhưng tấm lòng vui mừng dự tiệc luôn luôn.
16. Thà có ít của cải nhưng kính sợ CHÚA Hơn là nhiều châu báu mà bối rối kèm theo.
17. Thà một bữa cơm rau nhưng có tình yêu thương Hơn là một con bò mập mà thù ghét cặp theo.
18. Kẻ nóng tính gây sự xung đột, Nhưng người chậm nóng giận làm nguôi cuộc cãi vã.
19. Con đường của kẻ lười biếng như bờ rào gai, Nhưng đường lối của người ngay thẳng như đường cái quan.