3. Một người không thể nhờ gian ác mà được thiết lập vững chắc; Nhưng rễ của người công chính sẽ không lay chuyển.
4. Một người vợ đức hạnh là mão triều thiên cho chồng; Còn người vợ đem sỉ nhục khác nào sự mục nát trong xương người.
5. Tư tưởng của người công chính là công bình; Nhưng mưu kế của kẻ ác là xảo quyệt.
6. Lời nói của kẻ ác phục kích làm đổ máu; Nhưng môi miệng người ngay thẳng giải cứu người.
7. Kẻ ác bị lật đổ và nó không còn nữa, Nhưng nhà người công chính vẫn đứng vững.
8. Một người được khen ngợi nhờ khôn ngoan, Nhưng lòng gian tà sẽ bị khinh miệt.
9. Thà làm một người tầm thường mà có đầy tớ, Còn tốt hơn một kẻ tự tôn mà thiếu gạo ăn.
10. Người công chính biết chăm sóc sự sống của súc vật mình; Còn lòng thương xót của kẻ ác chỉ là tàn bạo.
11. Người nào cày bừa ruộng đất mình sẽ được nhiều thực phẩm; Còn kẻ theo đuổi chuyện viển vông là kẻ thiếu trí hiểu.