23. Người khôn khéo giấu điều mình hiểu biết, Còn lòng kẻ ngu dại công bố điều ngu xuẩn.
24. Bàn tay người siêng năng sẽ cai trị, Nhưng kẻ lười biếng sẽ phải lao dịch.
25. Lo lắng làm cho lòng người mệt mỏi, Nhưng lời lành khiến lòng dạ người ta vui mừng.
26. Người công chính là người hướng đạo cho bạn mình, Còn con đường của kẻ ác đưa đến lầm lạc.
27. Kẻ lười biếng không muốn nướng thịt thú mình đã săn được, Nhưng sự siêng năng là gia tài quý báu của một người.
28. Trong con đường công chính có sự sống, Trên lối ấy không có sự chết.