8. Người công chính được cứu khỏi tai họa, Nhưng kẻ ác đi vào đó thế chỗ cho người.
9. Kẻ vô đạo dùng môi miệng hủy diệt người láng giềng mình, Nhưng người công chính nhờ sự hiểu biết được giải cứu.
10. Khi người công chính thịnh vượng, thành phố vui vẻ, Và khi kẻ ác bị hủy diệt, thành phố reo hò mừng rỡ.
11. Một thành được tôn cao nhờ phước lành của người ngay thẳng, Nhưng vì miệng của kẻ ác nó bị phá hủy.
12. Kẻ khinh miệt người láng giềng mình là người thiếu hiểu biết, Còn người sáng suốt giữ im lặng.