Ai 3:7-22 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)

7. Ngài đắp lũy chung quanh tôi, tôi không thoát ra được, Ngài xiềng tôi bằng dây xích nặng.

8. Mặc tôi kêu la cầu cứu. Ngài bịt tai, chẳng nghe lời cầu nguyện tôi.

9. Ngài dùng đá chặn đường tôi, Bẻ cong đường lối tôi.

10. Ngài đối với tôi khác nào gấu rình mồi, Sư tử núp chực sẵn.

11. Ngài lôi tôi ra khỏi đường cái, xé tôi tan nát. Ngài bỏ tôi cô quạnh.

12. Ngài giương cung, và đặt tôi xuống, Làm mục tiêu cho mũi tên Ngài.

13. Ngài bắn vào tim tôi Các mũi tên trong bao Ngài.

14. Tôi thành trò cười cho mọi người, Chúng hát chế nhạo tôi suốt ngày.

15. Ngài cho tôi ăn cỏ đắng chán chê, Uống ngải cứu đến phát ngấy.

16. Ngài mài răng tôi trên sỏi, Khiến tôi nằm co quắp trong tro.

17. Ngài ném tôi ra khỏi sự an lành, Tôi quên, không còn biết phước hạnh là gì.

18. Tôi tự nhủ: Sức chịu đựng tôi tiêu tan, Tôi không còn hy vọng gì nơi CHÚA cả.

19. Xin nhớ đến cảnh lưu đầy khốn khổ của tôi, Ngải cứu và cỏ đắng.

20. Tôi thật nhớ mãi, Và lòng tôi chùn xuống.

21. Nhưng điều này tôi sực nhớ, Do đó tôi hy vọng.

22. Vì cớ tình yêu thương thành tín của CHÚA, chúng tôi không bị tiêu diệt, Lòng thương xót Ngài chẳng dứt.

Ai 3