1. Vua Đa-vít lại tập hợp toàn quân tinh nhuệ trong Y-sơ-ra-ên, số là ba mươi ngàn người.
2. Vua dẫn toàn quân đến thành Ba-a-la trong xứ Giu-đa để thỉnh rương giao ước của Đức Chúa Trời về. Rương giao ước mang danh của CHÚA Vạn Quân. Ngài đặt ngôi của Ngài trên các thần hộ giá, trên nắp rương.
3. Họ đặt rương giao ước của Đức Chúa Trời lên một cỗ xe mới, đem ra khỏi nhà ông A-bi-na-đáp ở trên đồi. Ông U-xa và ông A-hi-giô, hai người con của ông A-bi-na-đáp, dẫn chiếc xe mới đi.
4. Họ dẫn xe ra khỏi nhà ông A-bi-na-đáp ở trên đồi, trên xe có rương giao ước của Đức Chúa Trời, ông U-xa đi bên cạnh rương và ông A-hi-giô đi trước rương.
5. Vua Đa-vít và toàn dân Y-sơ-ra-ên vui mừng nhảy múa trước mặt CHÚA, theo tiếng đàn của đủ loại nhạc cụ bằng gỗ tùng như đàn hạc và đàn lia, có đệm theo tiếng trống con, chũm chọe, thanh la.
6. Khi đến sân đạp lúa của Na-côn, bò vấp chân, nên ông U-xa giơ tay ra đỡ rương giao ước của Đức Chúa Trời.
7. CHÚA nổi giận với ông U-xa. Đức Chúa Trời đánh phạt ông ngay tại chỗ vì cử chỉ sơ ý đó. Ông chết ngay đó, cạnh bên rương giao ước của Đức Chúa Trời.
8. Vua Đa-vít buồn bực vì CHÚA đã đánh chết ông U-xa, khiến cho dòng dõi ông bị đứt đoạn; vua gọi nơi đó là Pê-rết U-xa tên này vẫn còn cho đến nay.
9. Ngày hôm ấy, vua Đa-vít sợ CHÚA và tự nhủ: “Làm sao tôi dám đem rương giao ước của CHÚA về với tôi được?”
10. Vua Đa-vít không muốn đem rương giao ước của CHÚA về thành Đa-vít với mình nên chuyển hướng, đưa rương về nhà ông Ô-bết Ê-đôm, quê ở thành Gát.
11. Rương giao ước của CHÚA ở ba tháng trong nhà của ông Ô-bết Ê-đôm, người thành Gát. CHÚA ban phước cho ông Ô-bết Ê-đôm và cả gia đình ông.
12. Có người báo tin cho vua Đa-vít: “Vì rương giao ước của Đức Chúa Trời, CHÚA có ban phước cho gia đình ông Ô-bết Ê-đôm và mọi tài sản của ông.” Vua liền đi thỉnh rương giao ước của Đức Chúa Trời từ nhà ông Ô-bết Ê-đôm lên thành Đa-vít với lễ tiệc liên hoan.