1. Trong khi ấy, cậu bé Sa-mu-ên tiếp tục phục vụ CHÚA dưới sự hướng dẫn của ông Hê-li. Thời bấy giờ, lời CHÚA phán trực tiếp với loài người rất hiếm; Ngài cũng chẳng ban khải tượng.
2. Một đêm kia, ông Hê-li đang nằm ngủ trong chỗ ông thường nằm. Mắt ông bắt đầu mờ, không thấy rõ.
3. Sa-mu-ên cũng nằm ngủ trong đền thờ CHÚA, nơi để rương giao ước của Đức Chúa Trời. Lúc ấy, đèn của Đức Chúa Trời chưa tắt.
4. CHÚA gọi Sa-mu-ên. Cậu bé đáp: “Dạ, con đây!”
5. Cậu chạy đến bên ông Hê-li: “Thưa ông, ông gọi con.” Ông Hê-li bảo: “Ta không có gọi con. Đi ngủ trở lại đi.” Cậu bé trở về ngủ.
6. Chúa lại gọi nữa: “Sa-mu-ên!” Sa-mu-ên thức dậy đến bên ông Hê-li: “Thưa ông, ông gọi con.” Ông Hê-li bảo: “Ta không có gọi con đâu. Con đi ngủ đi.”
7. Lúc ấy, Sa-mu-ên chưa nhận ra tiếng CHÚA vì CHÚA chưa phán trực tiếp với cậu.
8. CHÚA lại gọi lần thứ ba: “Sa-mu-ên.” Cậu thức dậy đến bên ông Hê-li: “Thưa ông, ông gọi con.” Bây giờ ông Hê-li mới hiểu là CHÚA gọi cậu bé.
9. Ông Hê-li bảo Sa-mu-ên: “Con hãy về ngủ đi. Nếu có tiếng gọi con nữa, hãy thưa: ‘Lạy CHÚA, xin phán dạy. Tôi tớ Ngài đang nghe.’ ” Sa-mu-ên trở về chỗ mình nằm ngủ.
10. CHÚA đến đứng cạnh bên và gọi như các lần trước: “Sa-mu-ên! Sa-mu-ên!” Sa-mu-ên thưa: “Lạy Chúa, xin phán dạy. Tôi tớ Ngài đang nghe.”
11. CHÚA bảo Sa-mu-ên: “Này, Ta sắp làm một việc giữa dân Y-sơ-ra-ên, đến nỗi ai nghe cũng phải ù cả hai tai.