1. CHÚA ôi, sao Ngài vẫn còn đứng đằng xa?Tại sao Ngài nỡ ẩn mình trong khi con bị nguy nan?
2. Kẻ ác đã kiêu căng bách hại những người nghèo khó;Nguyện chúng bị sa vào mưu chước do chúng vạch ra.
3. Vì kẻ ác khoe khoang lòng tham muốn của nó;Nó giúp đỡ kẻ gian tham và lên mặt khinh thị CHÚA.
4. Kẻ ác đã không tìm cầu Ngài mà còn vênh mặt kiêu căng;Trong mọi tư tưởng của nó, nó đều cho rằng, “Chẳng có Ðức Chúa Trời.”
5. Thế mà đường lối của nó luôn được may mắn.Sự phán xét của Ngài cao quá tầm mắt nó.Ðối với những người chống đối nó, nó khinh bỉ ra mặt.
6. Nó tự phụ trong lòng rằng, “Ta sẽ không bị rúng động;Từ đời nầy sang đời khác, ta sẽ không bao giờ gặp tai họa.”
7. Miệng nó chứa đầy những lời chưởi thề, nói dối, và đe dọa;Dưới lưỡi nó có biết bao hiểm ác và tội lỗi.
8. Nó ngồi phục kích trong các xóm làng;Từ những nơi nó mai phục, nó giết hại những người vô tội;Cặp mắt nó luôn theo dõi những người nghèo khó.
9. Nó âm thầm nằm đợi, như sư tử nằm rình trong bụi;Nó nằm rình, chờ vồ lấy người nghèo khó.Nó vồ được người nghèo khó, rồi kéo người ấy vào trong lưới.
10. Nó ghì xuống, và nạn nhân nó bó tay chịu trận;Người nghèo khó ngã quỵ dưới sức mạnh của nó.
11. Nó tự nhủ trong lòng, “Ðức Chúa Trời đã quên rồi;Ngài đã ẩn mặt rồi, và Ngài sẽ không bao giờ thấy việc nầy.”
12. CHÚA ôi, xin trỗi dậy,Ðức Chúa Trời ôi, xin nhấc cánh tay Ngài lên.Xin Ngài đừng quên những người bị áp bức.
13. Sao kẻ ác dám khinh thị Ðức Chúa Trời?Sao lòng nó dám nghĩ, “Ngài sẽ không bao giờ tra xét?”