Sáng-Thế Ký 24:46-65 Ban Dich 2011 (BD2011)

46. Cô ấy vội vàng hạ vò nước trên vai mình xuống và nói, ‘Xin mời bác uống nước và cháu sẽ lấy nước cho các lạc đà của bác uống nữa.’ Vậy tôi đã uống nước và cô ấy đã lấy nước cho các lạc đà của tôi uống.

47. Sau đó tôi hỏi cô, ‘Cháu là con gái của ai?’ Cô ấy đáp, ‘Cháu là con gái của Bê-thu-ên, ông nội cháu là Na-hô, và bà nội cháu là Minh-ca.’ Bấy giờ tôi lấy chiếc khoen vàng đeo vào mũi cô và lấy các vòng vàng đeo vào hai tay cô.

48. Rồi tôi cúi xuống, sấp mình thờ lạy CHÚA, và chúc tụng CHÚA, Ðức Chúa Trời của Áp-ra-ham chủ tôi, Ðấng đã dẫn đưa tôi đi đúng đường đến gặp con gái của bà con chủ tôi, để xin cưới nàng làm vợ cho con trai của chủ tôi.

49. Vậy bây giờ nếu quý vị lấy lòng thành và chân thật mà đối với chủ tôi và thuận gả cô ấy, thì xin vui lòng nói ra cho tôi biết; bằng không, cũng xin nói cho tôi hay, để tôi liệu bề mà tính, hầu biết phải quay qua bên phải hoặc quay qua bên trái.”

50. Bấy giờ La-ban và Bê-thu-ên đáp, “Những việc đã do CHÚA sắp đặt, chúng tôi nào có thể nói được hay không.

51. Nầy, Rê-be-ca đang ở trước mặt ông, hãy dẫn nó đi, để nó làm vợ của con trai chủ ông, như CHÚA đã định.”

52. Khi người đầy tớ của Áp-ra-ham nghe xong những lời họ nói, ông liền sấp mình xuống đất trước mặt CHÚA.

53. Ðoạn ông lấy những nữ trang bằng bạc và bằng vàng, cùng các y phục phụ nữ, tặng cho Rê-be-ca. Ông cũng tặng cho anh nàng và mẹ nàng những món quà quý giá.

54. Sau đó ông và những người theo ông dùng bữa, rồi nghỉ đêm tại đó.Sáng hôm sau, khi họ thức dậy, ông nói, “Xin cho tôi trở về với chủ tôi.”

55. Anh nàng và mẹ nàng đáp, “Hãy để cô ấy ở với chúng tôi một thời gian ngắn nữa, ít nhất cũng mười ngày, rồi sau đó cô ấy sẽ đi.”

56. Nhưng ông thưa với họ, “Xin đừng giữ tôi ở lại đây, vì CHÚA đã cho chuyến đi của tôi được thành công. Xin cho tôi đi, để sớm trở về với chủ tôi.”

57. Họ đáp, “Hãy để chúng tôi gọi cô ấy đến và hỏi ý kiến cô ấy xem sao.”

58. Vậy họ gọi Rê-be-ca đến và hỏi nàng, “Con có muốn đi với ông nầy hôm nay không?”Nàng đáp, “Dạ muốn.”

59. Vậy họ tiễn Rê-be-ca em gái họ lên đường, cùng với bà vú của nàng, để đi theo người đầy tớ của Áp-ra-ham và đoàn tùy tùng của ông.

60. Họ chúc phước cho Rê-be-ca và nói với nàng,“Chúc em, em gái của chúng tôi, trở thành tổ mẫu của hàng triệu người;Nguyện dòng dõi em sẽ chiếm lấy cổng thành các quân thù của họ.”

61. Sau đó Rê-be-ca và các nữ tỳ của nàng đứng dậy, lên lưng lạc đà, đi theo người đàn ông. Thế là người đầy tớ dẫn Rê-be-ca ra đi.

62. Lúc ấy I-sác đã định cư ở Miền Nam. Chàng vừa mới từ vùng Giếng La-khai Roi trở về.

63. Chiều hôm đó, I-sác ra đồng dạo mát; chàng ngước mắt lên và trông thấy một đoàn lạc đà đang đến.

64. Rê-be-ca cũng ngước mắt lên và trông thấy I-sác; nàng vội vàng cho lạc đà quỵ xuống, rồi bước xuống,

65. và hỏi người đầy tớ, “Người đàn ông đang đi bộ trong cánh đồng đến đón chúng ta kia là ai thế?”Người đầy tớ đáp, “Ðó là chủ tôi.” Nàng bèn lấy lúp che mặt nàng lại.

Sáng-Thế Ký 24