9. Các đấng ấy hỏi ông, “Sa-ra vợ ngươi đâu?”Ông đáp, “Thưa, nàng đang ở trong lều kia.”
10. Một đấng nói, “Khoảng một năm nữa, Ta sẽ trở lại đây thăm ngươi, khi ấy Sa-ra vợ ngươi sẽ có một con trai.” Bấy giờ Sa-ra đang ngồi nơi cửa lều ở phía sau và nghe thoáng được điều đó –
11. Lúc ấy cả Áp-ra-ham và Sa-ra đều đã già và cao tuổi. Sa-ra đã qua thời kỳ sinh sản của các phụ nữ trẻ–
12. Sa-ra cười thầm và tự nhủ, “Mình đã già rồi, chồng mình cũng đã già rồi, lẽ nào mình còn có niềm vui làm mẹ được sao?”
13. CHÚA hỏi Áp-ra-ham, “Tại sao Sa-ra cười và nói, ‘Nay tôi đã già, lẽ nào tôi sẽ sinh con được sao?’
14. Có gì quá khó cho CHÚA chăng? Ðến thời điểm đã định, khoảng một năm nữa, Ta sẽ trở lại thăm ngươi, khi ấy Sa-ra sẽ có một con trai.”
15. Nhưng Sa-ra chối rằng, “Tôi đâu có cười,” vì bà sợ.Ngài phán, “Không, ngươi thật đã cười đó.”
16. Sau đó các đấng ấy đứng dậy khỏi chỗ đó và nhìn về hướng Sô-đôm; Áp-ra-ham đi theo họ để tiễn họ lên đường.
17. CHÚA phán, “Ta có nên giấu Áp-ra-ham những gì Ta sắp làm chăng?
18. Này Áp-ra-ham sẽ trở thành một dân lớn và mạnh, mọi nước trên thế gian sẽ nhờ nó mà được phước.
19. Vì Ta biết nó; nó sẽ dạy bảo con cái nó và những người nhà nó sau này giữ theo đường lối CHÚA, mà sống ngay lành và thi hành công lý, để CHÚA sẽ thực hiện cho Áp-ra-ham những gì Ngài đã hứa với nó.”
20. Ðoạn CHÚA phán, “Tiếng kêu gào nghịch lại Sô-đôm và Gô-mô-ra thật quá lớn! Tội của chúng quá nặng!
21. Ta phải đích thân ngự xuống để xem có đúng như tiếng kêu gào đã thấu đến Ta chăng. Thật hư thế nào, Ta sẽ rõ.”
22. Hai đấng kia quay bước rời nơi ấy và tiến về Sô-đôm, nhưng CHÚA vẫn còn đứng đó với Áp-ra-ham.
23. Áp-ra-ham lại gần và thưa, “Chẳng lẽ Ngài sẽ diệt sạch cả người ngay lành luôn với kẻ gian ác sao?
24. Giả sử có năm mươi người ngay lành trong thành, chẳng lẽ Ngài sẽ diệt sạch nơi ấy, mà không chừa nó lại vì cớ năm mươi người ngay lành trong đó sao?