27. Ngài nói với bà, “Phải để con cái ăn no trước, vì lấy bánh dành cho con ăn mà quăng cho chó ăn là không phải lẽ.”
28. Nhưng bà thưa với Ngài, “Lạy Chúa, đúng vậy, nhưng mấy con chó con cũng được phép ăn những miếng bánh vụn của con cái từ trên bàn rớt xuống.”
29. Ngài phán với bà, “Vì ngươi đã nói như vậy, hãy về đi; quỷ đã ra khỏi con gái ngươi.”
30. Bà trở về nhà, thấy đứa trẻ nằm trên giường, và quỷ đã xuất ra.
31. Ngài rời vùng Ty-rơ, đi ngang qua Si-đôn, trở về Biển Ga-li-lê, và vào miền Ðê-ca-pô-li.
32. Người ta đem đến Ngài một người điếc và ngọng, và họ cầu xin Ngài đặt tay trên ông.
33. Ngài đem ông riêng ra, cách biệt với đám đông, rồi lấy hai ngón tay đặt vào hai lỗ tai ông; Ngài cũng nhổ nước miếng và xức vào lưỡi ông.
34. Ðoạn Ngài ngước mặt lên trời, thở ra, và bảo ông, “Ép-pha-tha!” nghĩa là “Hãy mở ra!”
35. Ngay lập tức hai tai ông được mở ra, lưỡi ông hết bị trói buộc, và ông nói rõ ràng.
36. Ðức Chúa Jesus truyền cho họ đừng nói cho ai biết chuyện ấy, nhưng Ngài càng bảo đừng nói bao nhiêu, họ càng sốt sắng rao truyền bấy nhiêu.
37. Họ kinh ngạc quá đỗi và nói, “Mọi việc Ngài làm đều tốt đẹp. Ngài làm cho ngay cả người điếc nghe được và người câm nói được.”