Ma-Thi-Ơ 22:32-44 Ban Dich 2011 (BD2011)

32. ‘Ta là Ðức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Ðức Chúa Trời của I-sác, và Ðức Chúa Trời của Gia-cốp.’ Ngài không phải là Ðức Chúa Trời của kẻ chết nhưng là của người sống.”

33. Khi đám đông nghe vậy, họ ngạc nhiên về sự dạy dỗ của Ngài.

34. Khi những người Pha-ri-si nghe rằng Ngài đã làm cho những người Sa-đu-sê im miệng, họ họp lại với nhau.

35. Họ cử một người trong họ, một luật sư, hỏi Ngài một câu để thử Ngài rằng,

36. “Thưa Thầy, điều răn nào trong Luật Pháp là lớn hơn hết?”

37. Ngài nói với ông, “‘Ngươi hãy hết lòng, hết linh hồn, và hết trí tuệ yêu kính Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi.’

38. Ðây là điều răn lớn nhất và trước hết.

39. Còn điều răn thứ hai cũng vậy, ‘Ngươi hãy yêu người lân cận như mình.’

40. Toàn bộ Luật Pháp và Các Tiên Tri đặt nền tảng trên hai điều răn ấy.”

41. Khi những người Pha-ri-si đang họp lại với nhau, Ðức Chúa Jesus hỏi họ,

42. “Các ngươi nghĩ thế nào về Ðấng Christ? Ngài là Con của ai?”Họ trả lời Ngài, “Con của Ða-vít.”

43. Ngài nói với họ, “Thế tại sao khi được Ðức Thánh Linh cảm thúc, Ða-vít đã gọi Ngài là ‘Chúa,’ mà rằng:

44. ‘Chúa phán với Chúa của tôi,“Con hãy ngồi bên phải Ta cho đến khi Ta đặt những kẻ thù của Con làm bệ chân Con”?’

Ma-Thi-Ơ 22