Lê-Vi Ký 5:1-5 Ban Dich 2011 (BD2011)

1. Khi có người nào phạm tội vì sau khi tuyên thệ sẽ làm chứng sự thật, tức nói ra những gì người ấy đã thấy và biết, nhưng lại không nói, người ấy phải chuốc lấy hậu quả của tội lỗi mình.

2. Hoặc khi có người nào đụng đến vật gì ô uế, bất kể đó là xác một dã thú thuộc loài không sạch, hoặc xác một gia súc thuộc loài không sạch, hoặc xác một con vật bò sát thuộc loài không sạch, nếu người ấy đã sơ ý đụng đến, người ấy đã bị ô uế và mắc tội.

3. Hoặc khi người ấy đụng đến vật gì ô uế nơi người ta, bất cứ vật gì khiến người ta trở nên ô uế mà người ấy sơ ý đụng đến, một khi người ấy nhận biết điều đó, người ấy mắc tội.

4. Hoặc khi một người đã thề sẽ làm điều gì bất kỳ xấu hay tốt, người ấy đã vọt miệng thề mà không đắn đo suy nghĩ và không biết hậu quả nghiêm trọng của lời thề đó sẽ thế nào, đến khi nhận thức được điều đó, người ấy mắc tội về lời thề hấp tấp của mình.

5. Khi ai mắc tội về một trong các điều trên, người ấy phải xưng nhận tội mình đã phạm,

Lê-Vi Ký 5