27. thì người ấy phải căn cứ vào số năm kể từ khi bán, rồi tính ra số sai biệt để trả tiền lại cho người mình đã bán miếng đất; sau đó miếng đất được trả về cho đương sự.
28. Nhưng nếu đương sự không có đủ tiền để chuộc lại miếng đất ấy, miếng đất ấy vẫn thuộc quyền sở hữu của người mua cho đến năm hoan hỉ. Trong năm hoan hỉ, miếng đất ấy sẽ ra khỏi tay người mua và trở về với nguyên chủ.
29. Nếu người nào bán một căn nhà trong thành có tường thành bao bọc, người ấy có thời hạn một năm để chuộc lại căn nhà kể từ ngày bán. Quyền chuộc lại nhà có thời hạn một năm.
30. Nếu sau một năm trọn mà người bán không chuộc lại căn nhà, căn nhà ở trong thành có tường thành bao bọc ấy sẽ vĩnh viễn thuộc quyền sở hữu của người mua và dòng dõi người ấy; đến năm hoan hỉ, căn nhà ấy sẽ không ra khỏi quyền sở hữu của họ.
31. Nhưng những căn nhà trong các làng mạc không có tường thành bao bọc sẽ được xem như đồng trống; người ta có thể chuộc lại những căn nhà ấy; đến năm hoan hỉ những căn nhà ấy phải được trả về nguyên chủ.
32. Ðối với các thành của người Lê-vi, người Lê-vi luôn luôn có quyền chuộc lại căn nhà của họ tọa lạc trong các thành của họ.
33. Ai mua căn nhà của người Lê-vi trong các thành của họ thì phải trả nhà đó về nguyên chủ trong năm hoan hỉ, vì nhà của người Lê-vi là sản nghiệp của họ giữa dân I-sơ-ra-ên.
34. Các đồng ruộng chung quanh thành của họ sẽ không được phép bán đi, vì đó là sản nghiệp vĩnh viễn của họ.
35. Nếu ngươi có anh chị em nào lâm vào cảnh túng thiếu, không nuôi sống mình được, đến nỗi phải nhờ vả đến ngươi, ngươi hãy giúp đỡ người ấy. Người ấy sẽ sống với ngươi và sẽ được đối đãi ít nữa cũng giống như một kiều dân hay một người tạm trú.
36. Ðặc biệt, ngươi không được tính lãi hay lấy lời những gì ngươi cho người ấy vay, nhưng hãy kính sợ CHÚA, để người ấy có thể sống với ngươi.
37. Ngươi không được tính lãi khi cho người ấy vay tiền, và không được lấy lời khi cho người ấy vay lương thực.
38. Ta là CHÚA, Ðức Chúa Trời của các ngươi, Ðấng đã đem các ngươi ra khỏi đất Ai-cập, để ban cho các ngươi đất Ca-na-an, và để làm Ðức Chúa Trời của các ngươi.
39. Nếu anh chị em nào trong các ngươi nghèo khó đến độ phải bán chính mình để làm nô lệ cho ngươi, ngươi không được đối xử với người ấy như nô lệ.
40. Ngươi phải xem người ấy như người làm thuê hoặc như một kiều dân lao công. Người ấy sẽ làm việc cho ngươi đến năm hoan hỉ.
41. Bấy giờ người ấy và gia đình người ấy sẽ thoát ra khỏi quyền của ngươi; họ sẽ trở về với gia tộc của họ và với sản nghiệp của tổ tiên họ.
42. Vì họ là các tôi tớ Ta, những người Ta đã đem ra khỏi đất Ai-cập, nên ngươi không được bán họ như bán các nô lệ.
43. Ngươi chớ đối xử với họ cách hà khắc, nhưng phải kính sợ Ðức Chúa Trời của ngươi.