Khải-Huyền 14:8-20 Ban Dich 2011 (BD2011)

8. Kế đó một vị thiên sứ khác, vị thiên sứ thứ nhì, đến tiếp theo, và nói, “Ðã sụp đổ rồi! Ba-by-lôn lớn kia đã sụp đổ rồi! Nó là kẻ đã cho tất cả các nước uống rượu gian dâm cuồng loạn của nó.”

9. Kế đến một vị thiên sứ khác, vị thiên sứ thứ ba, theo sau hai vị kia, hô to, “Ai thờ phượng Con Thú và hình tượng nó, nhận lấy dấu của nó trên trán hay trên tay mình,

10. kẻ ấy phải uống rượu thịnh nộ của Ðức Chúa Trời, được rót vào chén thịnh nộ của Ngài với nguyên nồng độ. Kẻ ấy sẽ bị lửa và lưu huỳnh hành hạ trước mặt các vị thiên sứ thánh và trước mặt Chiên Con.

11. Khói khổ hình của chúng sẽ bay lên đời đời vô cùng. Những kẻ thờ phượng Con Thú và hình tượng nó, và bất cứ ai nhận lấy dấu của danh nó sẽ không được an nghỉ cả ngày lẫn đêm.”

12. Ở đây chỉ về sự kiên trì chịu đựng của các thánh đồ, những người vâng giữ các điều răn của Ðức Chúa Trời và giữ vững đức tin nơi Ðức Chúa Jesus.

13. Tôi lại nghe một tiếng từ trời phán, “Hãy viết điều nầy: ‘Từ nay phước cho những người chết là chết trong Chúa.’” Phải, Ðức Thánh Linh phán, “Họ sẽ được nghỉ ngơi khỏi công lao khó nhọc của họ, vì những công việc của họ đi theo họ.”

14. Bấy giờ tôi thấy, kìa, một đám mây trắng, trên đám mây đó có ai đang ngồi, trông giống như Con Người; trên đầu Ngài có một mão bằng vàng, trong tay Ngài có một liềm sắc bén.

15. Lại có một vị thiên sứ khác từ đền thờ đi ra, lớn tiếng thưa với Ðấng ngồi trên đám mây rằng, “Xin dùng liềm của Ngài để gặt, vì giờ gặt đã đến, vì mùa màng trên đất đã chín vàng.”

16. Thế là Ðấng ngồi trên đám mây vung liềm của Ngài ra trên đất và đất được gặt.

17. Bấy giờ một vị thiên sứ khác từ đền thờ trên trời đi ra; vị thiên sứ ấy cũng có một cái liềm sắc bén.

18. Kế đó một vị thiên sứ khác, có quyền trên lửa, từ bàn thờ đi ra; vị thiên sứ ấy lớn tiếng nói với vị thiên sứ có cái liềm sắc bén rằng, “Xin dùng liềm sắc bén của ngài và thu góp những chùm nho trên đất, vì nho đã chín.”

19. Thế là vị thiên sứ ấy vung liềm của mình ra trên đất, thu góp những chùm nho trên đất, và ném chúng vào thùng ép nho thịnh nộ lớn của Ðức Chúa Trời.

20. Thùng ép nho ấy được đem ra bên ngoài thành để đạp nho cho ra nước, và máu từ thùng ấy chảy ra, cao đến cương ngựa, chảy dài trên ba trăm cây số.

Khải-Huyền 14