Hê-Bơ-Rơ 7:8-20 Ban Dich 2011 (BD2011)

8. Ðàng nầy những tư tế nhận một phần mười là những phàm nhân phải qua đời, nhưng đàng kia, vua ấy lại được làm chứng là còn đang sống.

9. Có thể nói rằng, qua Áp-ra-ham, ngay cả Lê-vi, người đã nhận một phần mười, cũng đã dâng một phần mười cho vua ấy,

10. vì Lê-vi còn ở trong lòng tổ phụ ông khi Mên-chi-xê-đéc ra đón gặp tổ phụ ông.

11. Vậy nếu nhờ chức vụ tư tế của người Lê-vi mà người ta được trở nên hoàn toàn –vì dân nhận được Luật Pháp trên căn bản của chức vụ tư tế ấy– thì tại sao cần phải dấy lên một tư tế khác theo dòng Mên-chi-xê-đéc, mà không là một người theo dòng A-rôn?

12. Vì khi có sự thay đổi về dòng tư tế, thì cũng cần phải thay đổi trong Luật Pháp nữa.

13. Về Ðấng mà những điều nầy luận đến lại thuộc về một chi tộc khác, một chi tộc chưa có ai được phục vụ nơi bàn thờ.

14. Vì rõ ràng rằng Chúa chúng ta đã xuất thân từ dòng dõi Giu-đa, mà về chi tộc ấy, Mô-sê không nói chi về chức vụ tư tế.

15. Ðiều đó càng rõ ràng hơn khi một vị tư tế khác tương tự như Mên-chi-xê-đéc dấy lên,

16. Ðấng ấy không trở thành tư tế dựa trên những quy định trong Luật Pháp về huyết thống, nhưng dựa trên quyền năng của sự sống bất diệt.

17. Vì Ngài đã được chứng rằng,“Con làm tư tế đời đời,Theo dòng Mên-chi-xê-đéc.”

18. Như vậy trong một phương diện, điều răn trước kia đã trở nên vô hiệu vì bất lực và vô dụng

19. (bởi Luật Pháp chẳng làm ai trở nên hoàn toàn), nhưng một phương diện khác, một hy vọng tốt hơn đã được đưa vào thay thế, nhờ hy vọng ấy chúng ta được đến gần Ðức Chúa Trời.

20. Ðiều ấy không phải là không có lời thề xác định.

Hê-Bơ-Rơ 7