7. Do đó sau một thời gian khá lâu, qua một thánh thi của Ða-vít, Ngài đã ấn định một ngày khác, gọi là “ngày nay,” như đã nói ở trên,“Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài thì chớ cứng lòng..”
8. Vì nếu Giô-sua đã đưa họ vào nơi an nghỉ rồi, thì Ngài đã không nói về một ngày khác nữa.
9. Cho nên một ngày Sa-bát để nghỉ vẫn còn đó cho con dân của Ðức Chúa Trời.
10. Vì người nào đã vào nơi an nghỉ của Ngài thì nghỉ làm công việc của mình, cũng như Ðức Chúa Trời đã nghỉ làm công việc của Ngài.
11. Thế thì chúng ta hãy cố gắng vào nơi an nghỉ đó, kẻo có ai bị ngã xuống vì theo gương không vâng lời chăng.
12. Vì lời của Ðức Chúa Trời là sống và linh nghiệm, sắc bén hơn mọi gươm hai lưỡi, xuyên thấu vào đến nỗi có thể chia hồn và linh, cốt và tủy, phân biệt những tư tưởng và ý định trong lòng.
13. Không vật thọ tạo nào có thể che giấu được trước mặt Ngài, nhưng tất cả đều trần trụi và bị phơi bày ra trước mắt Ngài, là Ðấng chúng ta phải khai trình.
14. Thế thì chúng ta có một Vị Thượng Tế vĩ đại, Ðấng đã vượt qua các từng trời, là Ðức Chúa Jesus Con Ðức Chúa Trời, nên chúng ta hãy giữ vững đức tin chúng ta đã tuyên xưng.
15. Vì chúng ta không có một Vị Thượng Tế không thể cảm thương những yếu đuối của chúng ta, nhưng có một Vị Thượng Tế đã bị cám dỗ mọi phương diện, giống như chúng ta, nhưng chẳng phạm tội.
16. Vậy chúng ta hãy dạn dĩ đến gần ngai ân sủng, để có thể nhận ơn thương xót và tìm được ân sủng, hầu giúp chúng ta trong lúc cần.