15. Bà con tôi đã trở mặt với tôi tựa như nước ở dòng suối chảy,Như nước đã chảy qua rồi, và chẳng ai muốn lưu luyến gì.
16. Ở những nơi đầy tuyết giá, mặt suối bị đóng băng dày đặc;Nhưng nước vẫn âm thầm chảy bên dưới trong tối tăm.
17. Rồi đến mùa khô hạn, dòng suối ngưng tuôn chảy;Hơi nóng làm bốc hơi các vũng nước còn đọng lại trên dòng.
18. Các đoàn lữ hành đến bên dòng suối, rồi thất vọng bỏ đi;Họ tiếp tục cuộc hành trình vào đồng hoang và chết mất.
19. Các đoàn lữ hành từ Tê-ma trông mong rất nhiều ở nó;Các lữ khách từ Sê-ba cũng kỳ vọng nơi nó rất nhiều.
20. Nhưng họ phải bẽ bàng vì đã quá tin tưởng trông mong;Họ đến nơi và đã hoàn toàn thất vọng.
21. Vì bây giờ đối với tôi, các anh cũng không ích lợi gì như vậy;Các anh thấy tôi bị hoạn nạn và các anh đã kinh hoàng.
22. Có bao giờ tôi hỏi, “Xin các anh giúp tôi ít tiền bạc,”Hay “Xin lấy của cải các anh mà giúp đỡ tôi” chăng?
23. Hoặc “Xin giải cứu tôi khỏi tay kẻ thù của tôi,”Hay “Xin chuộc giùm tôi khỏi tay kẻ áp bức tôi” chăng?
24. Xin nói ra cho tôi biết, tôi sẽ im không hỏi nữa;Xin giúp tôi hiểu xem, tôi sai ở chỗ nào?
25. Ðành rằng lời ngay thật có biết bao sức mạnh;Nhưng lời chỉ trích của các anh chứng tỏ được gì chăng?
26. Các anh nghĩ rằng các anh sẽ bắt bẻ lời nói của tôi,Và xem lời của người tuyệt vọng như gió thoảng hay sao?