5. Kẻ đói quá ăn mất vụ mùa nó sắp thu hoạch, Nó giựt lấy ăn ngấu nghiến dù bị gai góc cản ngăn;Kẻ khát quá thèm muốn tiêu xài tài sản của nó.
6. Vì nỗi đau đớn không phải phát sinh từ đất,Những rắc rối muộn phiền cũng không phải từ dưới đất chui lên.
7. Này con người sinh ra để chuốc lấy rắc rối phiền muộn,Giống như những tàn lửa từ đống lửa bất chợt bắn ra.