11. Ngài tra chân tôi vào xiềng;Và Ngài theo dõi mọi bước đường của tôi.”
12. Thưa, trong điểm nầy, tôi xin trả lời rằng ông không đúng;Ðức Chúa Trời vĩ đại hơn mọi phàm nhân.
13. Tại sao ông cứ tranh luận với Ngài?Ngài không cần trả lời những thắc mắc của ông.
14. Ðức Chúa Trời đã phán một lần, rồi hai lần;Nhưng người ta không để ý để nhận ra sứ điệp của Ngài.
15. Ngài phán qua giấc mơ, qua khải tượng trong ban đêm;Khi giấc ngủ ập trên nhân thế, khi họ ngủ say trên giường;
16. Bấy giờ Ngài sẽ mở tai người ta để họ nghe rõ,Ðể họ hoảng kinh vì những dấu hiệu cảnh cáo của Ngài.
17. Hầu con người sẽ lìa bỏ những hành vi tội lỗi,Và để Ngài cứu nó ra khỏi thói kiêu căng.
18. Ngài giữ linh hồn nó khỏi sa vào huyệt mả;Ngài giữ sinh mạng nó khỏi bị chết vì gươm.
19. Ngài sửa trị nó bằng những đớn đau trên giường bịnh,Bằng những cơn đau nhức thấu xương;
20. Ðến nỗi sinh mạng nó gớm ghê cơm bánh,Linh hồn nó không thiết ăn các món cao lương mỹ vị.
21. Thịt nó đã tiêu hao, không còn thấy trên thân thể nữa;Xương nó vốn chìm sâu trong thịt, giờ lộ hẳn ra.
22. Linh hồn nó bị kéo dần đến huyệt mả;Sinh mạng nó bị lôi đến những kẻ hành hình.
23. Nếu bấy giờ bên cạnh nó có một sứ giả,Một người trung gian được chọn ở giữa ngàn người,Ðể chỉ cho nó biết trở về đường ngay nẻo chánh.
24. Bấy giờ Ngài sẽ đầy lòng khoan nhân ân hậu với nó và nói,“Thôi tha cho nó để nó khỏi xuống huyệt mả;Ta đã tìm được những gì chuộc mạng nó rồi.
25. Hãy để cho da thịt nó trở lại như tuổi thanh xuân;Hãy cho nó được phục hồi như thời còn tràn đầy nhựa sống.”