Gióp 21:4-16 Ban Dich 2011 (BD2011)

4. Về phần tôi, có phải tôi phàn nàn loài người chăng?Nếu thế thì tại sao tôi không thể nhẫn nại được chứ?

5. Hãy nhìn tôi đây và lấy làm kinh ngạc đi;Các anh cứ lấy tay che miệng các anh lại đi.

6. Tôi kinh hãi mỗi khi tôi nghĩ đến cảnh tôi đang chịu;Da thịt tôi cứ nổi gai ốc cùng mình.

7. Tại sao kẻ gian ác cứ sống mãi và được cao niên trường thọ?Tại sao quyền lực của chúng cứ mỗi ngày một mạnh thêm?

8. Chúng nhìn thấy con cái chúng trưởng thành thạnh đạt;Mắt chúng thấy cháu chắt chúng sum họp vui vầy.

9. Nhà của chúng an toàn, không gì phải lo sợ;Roi của Ðức Chúa Trời không đụng tới chúng chút nào.

10. Các bò đực của chúng gây giống không hề bị thất bại;Các bò cái của chúng sinh đẻ chẳng bao giờ bị sảo thai.

11. Chúng sai các con thơ chúng ra đi như một đàn chiên nhỏ;Các con cái chúng tung tăng vui đùa với nhau.

12. Chúng nhảy múa theo tiếng trống cơm và hạc cầm vui nhộn;Chúng hân hoan nhảy nhót theo điệu kèn sáo trỗi lên.

13. Chúng được sống những ngày đầy vinh hoa phú quý;Chúng qua đời và xuống âm phủ bình an.

14. Chúng nói với Ðức Chúa Trời, “Hãy dang xa chúng tôi.Chúng tôi không muốn biết các đường lối của Ngài.

15. Ðấng Toàn Năng là ai mà chúng tôi phải thờ phượng?Chúng tôi sẽ được lợi gì khi cầu nguyện với Ngài?”

16. Này, các phước hạnh của chúng không ở trong tay chúng;Tôi không muốn dính líu đến ý đồ của phường gian ác ấy.

Gióp 21