13. Ngài đã làm cho bà con dòng họ của tôi xa cách tôi;Những người quen biết tôi đều trở thành những người xa lạ.
14. Bà con thân thích của tôi đều xa lánh tôi;Bạn bè thân thiết của tôi đều quên tôi.
15. Những người đã từng sống trong nhà tôi, và ngay cả các nô tỳ của tôi, đều coi tôi như người xa lạ.Trước mắt chúng, tôi bị xem như một người ngoại quốc.
16. Tôi gọi đầy tớ của tôi, nó không thèm trả lời một tiếng;Tôi năn nỉ nó thế nào, nó vẫn cứ làm ngơ.
17. Hơi thở của tôi hôi hám đối với vợ tôi;Con cái của mẹ tôi bực bội khi tôi ngỏ lời xin giúp đỡ.
18. Thậm chí trẻ con cũng khinh bỉ tôi;Khi tôi đứng dậy nói, chúng nhao nhao phản đối.
19. Tất cả bạn bè thân thiết của tôi đều ghê tởm tôi;Những người tôi yêu mến đã quay lưng chống lại tôi.
20. Thân tôi gầy đét, chỉ còn da bọc xương;Tôi chỉ còn sống thoi thóp với da và răng.
21. Xin thương hại tôi! Xin thương hại tôi! Hỡi các bạn của tôi,Vì tay Ðức Chúa Trời đã đụng đến tôi.
22. Tại sao các bạn còn bách hại tôi như Ðức Chúa Trời đã làm?Các bạn đã cấu xé thân tôi như vậy vẫn chưa đủ sao?
23. Ôi, ước gì những lời của tôi sẽ được ghi chép lại;Ôi, ước chi có người sẽ ghi chúng vào một cuộn sách nào đó.
24. Ước gì có ai chép chúng bằng bút sắt rồi dùng chì trám lại;Hoặc có ai khắc chúng vào bảng đá để lưu lại muôn đời.
25. Nhưng riêng tôi, tôi biết Ðấng Cứu Chuộc tôi vẫn sống;Cuối cùng, Ngài vẫn đứng, nắm quyền hành trên đất.