18. Những gì các nhà hiền triết đã nghe tổ tiên của họ kể lại;Các vị ấy đã nói ra, không giấu giếm điều gì.
19. Họ là những người đầu tiên được ban cho đất đai làm xứ sở,Lúc ấy chưa có người ngoại bang nào đi ngang qua xứ của họ.
20. Kẻ gian ác phải đối phó với nỗi đau đớn suốt đời;Số tuổi của đời nó cốt chỉ để bị người ta đàn áp.
21. Tai nó nghe văng vẳng những tiếng thét hãi hùng;Trong khi nó bình an, quân cướp xông vào cướp đoạt.
22. Nó không tin rằng nó sẽ thoát khỏi cảnh tối tăm;Nó luôn lo sợ có ai đó đang cầm gươm chờ giết nó.
23. Nó đi khắp nơi tìm bánh, hỏi rằng, “Bánh đâu rồi?”Nó biết những ngày đen tối của nó đã đến.
24. Tuyệt vọng và buồn thảm làm cho nó sợ hãi;Chúng áp đảo nó, như một ông vua sắp ra lịnh tấn công.
25. Bởi vì nó dám cả gan đưa tay lên chống lại Ðức Chúa Trời;Nó làm cho tay nó ra mạnh để chống lại Ðấng Toàn Năng.
26. Nó mang lấy thuẫn dày che thân,Và bướng bỉnh xông vào tấn công Ngài.
27. Vì mỡ trên mặt nó khiến nó trông béo phì tròn trĩnh;Hông nó phình ra do mỡ béo bao quanh.
28. Bây giờ nó phải sống trong các thành bị chiến tranh tàn phá,Trong các nhà đã bị bỏ hoang, sắp trở thành các đống đổ nát.
29. Nó sẽ không giàu có nữa, và của cải nó sẽ không còn;Tài sản nó sẽ không bành trướng khắp nơi trên đất.
30. Nó sẽ không thoát được cảnh tối tăm;Một ngọn lửa sẽ làm khô héo các chồi non của nó;Hơi thở của miệng Ngài sẽ đem đi những gì nó có.