20. Bấy giờ dân la to giữa tiếng kèn thổi lên vang lừng. Vừa khi dân nghe tiếng kèn thổi vang, họ la lên một tiếng lớn, tường thành liền đổ xuống. Thế là ai nấy cứ nhắm ngay trước mặt mình mà xông vào thành và chiếm lấy.
21. Họ dùng lưỡi gươm tiêu diệt mọi vật trong thành: đàn ông và đàn bà, người già và con trẻ, luôn cả bò, chiên, và lừa.
22. Giô-sua nói với hai người đã được sai làm quân do thám xứ, “Hãy vào nhà của người kỹ nữ, đem nàng và mọi người trong nhà nàng ra, y như anh em đã thề với nàng.”
23. Vậy hai chàng trẻ tuổi đã được sai đi do thám vào và đem Ra-háp ra, cùng với cha, mẹ, các anh chị em của nàng, và tất cả những ai thuộc về nàng; hai người ấy đem tất cả thân nhân của nàng ra và để họ ở bên ngoài doanh trại của I-sơ-ra-ên.
24. Họ phóng hỏa đốt thành và mọi vật trong đó; chỉ bạc, vàng, và những vật bằng đồng hoặc bằng sắt thì họ đem vào kho của nhà CHÚA.
25. Nhưng kỹ nữ Ra-háp cùng với gia đình nàng và mọi người thuộc về nàng thì Giô-sua chừa lại. Gia đình nàng đã sống giữa dân I-sơ-ra-ên từ thuở đó. Ấy là vì nàng đã giấu các sứ giả do Giô-sua sai đi do thám Giê-ri-cô.
26. Lúc ấy Giô-sua đã cất lời nguyền rủa rằng,“Thật đáng rủa thay cho kẻ trỗi dậy trước mặt CHÚA để xây dựng lại Thành Giê-ri-cô nầy.Khi nó xây nền của thành, con đầu lòng của nó sẽ chết;Khi nó xây cổng của thành, con út của nó sẽ chết.”
27. CHÚA ở với Giô-sua, và danh tiếng ông được vang ra khắp xứ.