Giô-Ên 1:1-12 Ban Dich 2011 (BD2011)

1. Lời của CHÚA phán với Giô-ên con trai Pê-thu-ên:

2. “Hỡi các trưởng lão, hãy lắng nghe những điều nầy,Hỡi tất cả dân cư trong xứ, hãy lắng tai nghe.Có bao giờ việc như thế nầy đã xảy ra trong thời của các ngươi,Hoặc trong thời của tổ tiên các ngươi chăng?

3. Hãy kể lại cho con cái các ngươi để chúng biết,Hầu con cái các ngươi sẽ kể lại cho con cái của chúng,Con cái của chúng sẽ kể lại cho thế hệ tiếp theo:

4. Vật gì châu chấu bỏ lại, sâu rọm ăn.Vật gì sâu rọm bỏ lại, cào cào ăn.Vật gì cào cào bỏ lại, sâu xanh ăn.

5. Hỡi những kẻ say sưa, hãy tỉnh dậy và khóc lóc;Hỡi mọi kẻ ghiền rượu, hãy kêu gào mếu máo,Vì rượu mới chưa kịp uống đã bị cướp mất,

6. Vì một dân hùng mạnh và đông vô số đã xâm lăng xứ sở của Ta;Răng của nó như răng sư tử;Nanh của nó như nanh sư tử cái.

7. Nó đã phá tan hoang cây nho của Ta;Nó đã biến cây vả của Ta thành đống củi lộn.Nó tước sạch vỏ rồi quăng xuống;Nó đã lột sạch các cành, khiến chúng bị trụi trơ.

8. Hãy than khóc như người trinh nữ trẻ mặc tang phục khóc thương cho hôn phu của nàng vừa mới mất.

9. Trong nhà CHÚA, của lễ chay và của lễ quán đã không còn thấy dâng nữa.Các tư tế, tức các tôi tớ CHÚA, buồn thảm như thể đang thọ tang.

10. Ruộng đồng bị bỏ hoang, xứ sở tang thương,Lúa gạo bị hư mốc không ăn được, rượu mới chẳng còn, dầu ô-liu rất hiếm hoi.

11. Hỡi các nông phu, hãy thẹn thùng xấu hổ,Hỡi những kẻ trồng nho, hãy khóc lóc kêu gào,Bởi vì lúa mì và lúa mạch không có để gặt,Vì ruộng rẫy đã bị phá hủy cả rồi.

12. Cây nho cằn cỗi, cây vả héo khô;Cây lựu, cây chà là, và cây táo cùng chung số phận;Tất cả những cây ăn trái ngoài đồng đều đã chết khô,Và như thế niềm vui của con cái loài người cũng khô héo theo.”

Giô-Ên 1