1. Trong khi Ðức Chúa Jesus đi đường, Ngài thấy một người mù từ lúc sinh ra.
2. Các môn đồ Ngài hỏi Ngài, “Thưa Thầy, ai đã phạm tội, ông nầy hay cha mẹ ông, mà vừa sinh ra ông đã bị mù?”
3. Ðức Chúa Jesus đáp, “Không phải vì ông hay cha mẹ ông đã phạm tội, nhưng để việc của Ðức Chúa Trời được thể hiện qua ông.
4. Ðang khi còn ban ngày Ta phải làm những việc của Ðấng đã sai Ta; đêm đến không ai làm việc nữa.
5. Bao lâu Ta còn ở thế gian, Ta là ánh sáng của thế gian.”
6. Nói như thế xong Ngài nhổ nước miếng xuống đất, trộn thành bùn, lấy bùn ấy bôi lên mắt người mù,
7. rồi bảo ông, “Hãy đến Ao Si-lô-am và rửa.” (Si-lô-am có nghĩa là ‘Ðược sai đi’). Vậy ông đi, rửa, và trở lại, mắt ông thấy được.
8. Láng giềng của ông và những người từng thấy ông ăn xin trước kia bèn nói, “Ðây có phải là người lâu nay vẫn ngồi ăn xin không?”
9. Người thì nói, “Anh ấy chứ ai,” kẻ khác lại bảo, “Không đâu, chắc ai giống anh ấy.” Nhưng ông nói, “Chính tôi đây.”
10. Họ hỏi ông, “Làm sao mắt anh thấy được vậy?”
11. Ông trả lời, “Người tên là Jesus lấy bùn bôi vào mắt tôi, rồi bảo tôi đến Ao Si-lô-am và rửa. Tôi đến đó, rửa, và thấy được.”
12. Họ lại hỏi ông, “Người ấy đâu rồi?”Ông đáp, “Tôi không biết.”