30. Ta không thể tự mình làm điều gì. Ta nghe thể nào, Ta phán xét thể ấy, và phán quyết của Ta là công bình, vì Ta không tìm cách làm theo ý riêng mình, nhưng làm theo ý của Ðấng đã sai Ta.”
31. “Nếu Ta tự làm chứng cho mình, lời chứng ấy khó có giá trị.
32. Có người khác làm chứng cho Ta, và Ta biết lời chứng của người ấy về Ta là thật.
33. Các ngươi đã phái người đến với Giăng, và ông ấy đã làm chứng cho sự thật.
34. Tuy Ta không cần lời chứng của loài người, nhưng Ta nói điều nầy để các ngươi có thể được cứu.
35. Ông ấy là ngọn đèn đang cháy và tỏa sáng, các ngươi sẽ vui tạm trong ánh sáng của ông ấy ít lâu.
36. Nhưng Ta có một chứng cớ vững mạnh hơn lời chứng của Giăng, đó là những việc Cha giao cho Ta để hoàn tất; những việc Ta thực hiện làm chứng cho Ta rằng Cha đã sai Ta.
37. Chính Cha, Ðấng đã sai Ta, đã làm chứng về Ta. Các ngươi chưa hề nghe tiếng Ngài hoặc thấy hình dạng Ngài.
38. Lời Ngài không ở trong các ngươi, vì các ngươi không tin Ðấng Ngài đã sai đến.
39. Các ngươi nghiên cứu Kinh Thánh vì các ngươi nghĩ rằng trong đó các ngươi có sự sống đời đời; hãy biết rằng Kinh Thánh làm chứng về Ta.
40. Thế mà các ngươi không muốn đến với Ta để các ngươi có sự sống!
41. Ta không cầu vinh hiển đến từ loài người,
42. vì Ta biết các ngươi, các ngươi không có tình yêu của Ðức Chúa Trời ở trong mình.
43. Ta nhân danh Cha Ta mà đến, các ngươi không nhận Ta; nếu ai nhân danh mình mà đến, các ngươi sẽ nhận người ấy.
44. Làm sao các ngươi có thể tin khi các ngươi chỉ thích vinh danh lẫn nhau, nhưng không tìm kiếm vinh hiển đến từ Ðức Chúa Trời là chân thần duy nhất?
45. Ðừng nghĩ rằng Ta sẽ tố cáo các ngươi trước mặt Cha; người tố cáo các ngươi là Mô-sê, người các ngươi đã đặt trọn hy vọng vào.