25. Khi ấy Si-môn Phi-rơ đang đứng sưởi ấm, chợt có người hỏi ông, “Ông cũng là một môn đồ của ông ấy phải không?”Phi-rơ chối và nói, “Không phải tôi.”
26. Một trong các đầy tớ của vị thượng tế có bà con với người bị Phi-rơ chém đứt tai nói, “Không phải tôi đã thấy ông trong vườn với ông ấy sao?”
27. Phi-rơ lại chối nữa, ngay lúc đó một con gà cất tiếng gáy.
28. Sáng sớm hôm đó họ giải Ðức Chúa Jesus từ nhà Cai-a-pha đến dinh Tổng Trấn, nhưng chính họ không vào dinh để khỏi bị ô uế hầu có thể ăn Lễ Vượt Qua.
29. Vì thế Phi-lát đi ra gặp họ và hỏi, “Các ngươi cáo buộc người nầy về tội gì?”
30. Họ trả lời và nói với ông, “Nếu người nầy không phải là kẻ làm ác, chúng tôi đã không nộp hắn cho quan.”
31. Phi-lát nói với họ, “Các ngươi hãy dẫn người ấy đi và xử theo luật của các ngươi.” Người Do-thái trả lời ông, “Chúng tôi không được phép xử tử ai.”
32. Thế là lời Ðức Chúa Jesus đã nói trước về Ngài sẽ chết cách nào có thể được ứng nghiệm.
33. Phi-lát trở vào dinh, sai điệu Ðức Chúa Jesus đến, và hỏi Ngài, “Ngươi có phải là Vua dân Do-thái không?’
34. Ðức Chúa Jesus trả lời, “Ngươi nói điều nầy là tự ý ngươi, hay đã có ai nói với ngươi về Ta?”