22. Các ngươi cũng vậy, bây giờ các ngươi buồn rầu, nhưng khi thấy lại Ta, các ngươi sẽ vui mừng, và không ai có thể lấy đi niềm vui ấy của các ngươi.
23. Ngày ấy các ngươi sẽ không hỏi Ta điều gì nữa. Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, bất cứ điều chi các ngươi nhân danh Ta cầu xin Cha, Ngài sẽ ban cho các ngươi.
24. Cho đến bây giờ các ngươi vẫn chưa nhân danh Ta cầu xin điều chi; hãy cầu xin, các ngươi sẽ nhận được, để niềm vui của các ngươi được trọn vẹn.”
25. “Ta thường dùng ngụ ngôn để nói với các ngươi những điều nầy, nhưng sẽ đến lúc Ta không cần dùng ngụ ngôn để nói với các ngươi nữa, nhưng Ta sẽ nói rõ ràng về Cha cho các ngươi.
26. Ngày ấy các ngươi sẽ nhân danh Ta cầu xin, và Ta sẽ không nói với các ngươi rằng Ta sẽ cầu xin Cha cho các ngươi nữa,
27. vì chính Cha yêu thương các ngươi, bởi các ngươi đã yêu thương Ta và tin rằng Ta từ Ðức Chúa Trời đến.
28. Ta từ Cha đến và đã đến thế gian; rồi đây Ta sẽ lìa thế gian để trở về cùng Cha.”
29. Các môn đồ Ngài nói, “Ồ, bây giờ Thầy nói thẳng ra và không dùng ngụ ngôn nữa.
30. Bây giờ chúng con biết rằng Thầy biết rõ mọi sự và không cần hỏi ai điều gì. Vì vậy chúng con tin rằng Thầy từ Ðức Chúa Trời đến.”
31. Ðức Chúa Jesus đáp lời họ, “Bây giờ các ngươi tin rồi sao?
32. Nầy, giờ đến và đã đến rồi, khi các ngươi bị tan lạc, mỗi người một ngã, và bỏ Ta lại một mình; nhưng Ta không cô đơn, vì Cha ở với Ta.
33. Ta nói những điều nầy với các ngươi, để các ngươi được bình an trong Ta. Các ngươi sẽ bị hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy vững lòng, Ta đã thắng thế gian rồi.”