10. Khi nó bị bứng lên và trồng xuống lại, Há nó có thể lớn mạnh được hay sao? Khi gió đông thổi ngang qua nó, Há chẳng phải nó hoàn toàn bị héo tàn, Rồi chết khô trong luống đất nó đã lớn lên hay sao?’”
11. Bấy giờ lời của CHÚA đến với tôi,
12. “Bây giờ ngươi hãy nói với nhà phản loạn đó, ‘Các ngươi há không biết những điều ấy chỉ về gì hay sao?’ Hãy nói với chúng, ‘Vua của Ba-by-lôn đã đến Giê-ru-sa-lem bắt vua và các quan của nó, rồi đem chúng đi với hắn về Ba-by-lôn.
13. Hắn đã chọn một người trong hoàng tộc, bắt người ấy lấy lời thề lập giao ước với hắn. Hắn cũng đã bắt đi các quan quyền trong xứ,
14. để vương quốc đó trở nên yếu đi, mà không nổi lên chống lại hắn nữa, và để người ấy tiếp tục giữ giao ước với hắn hầu được tồn tại.
15. Thế nhưng người ấy đã nổi loạn chống lại hắn và đã sai các sứ giả đến Ai-cập để xin viện trợ các ngựa chiến và một đội quân lớn. Người ấy có thể thành công được sao? Có thể nào một kẻ làm như thế mà khỏi bị phạt sao? Có thể nào một người bội lời thệ ước mà có thể khỏi bị phạt chăng?”
16. CHÚA Hằng Hữu phán, “Ta lấy mạng sống của Ta mà thề rằng chắc chắn người ấy sẽ chết ở Ba-by-lôn, nơi vua đã ban cho người ấy vương quyền, vì người ấy đã khinh thường lời thề với vua, và đã bội ước giao ước lập với vua.
17. Ðội quân hùng hậu và lực lượng quân sự đông đảo của Pha-ra-ôn sẽ không đến giúp người ấy trong cuộc chiến đó. Quân thù sẽ đắp ụ để tấn công và sẽ xây các chiến lũy để công thành, rồi chúng sẽ giết biết bao sinh mạng.
18. Bởi vì người ấy đã khinh thường lời thề mình đã thề và bội ước giao ước mình đã lập, và bởi vì người ấy đã trao tay kết ước rồi trở mặt mà làm mọi sự đó, nên người ấy sẽ không thoát khỏi.’”