25. ở mỗi đầu đường ngươi cũng xây một nơi cao để lập tế đàn. Ðoạn ngươi lên đó, lấy sắc đẹp của ngươi ra làm điếm. Ngươi đã hiến thân ngươi cho mọi kẻ qua đường, và bày tỏ sự hoang dâm vô độ của ngươi.
26. Ngươi đã làm điếm với những người Ai-cập, những kẻ láng giềng thèm khát nhục dục với ngươi. Ngươi đã hoang dâm vô độ đến nỗi làm Ta phải nổi giận.
27. Vì thế, Ta đã đưa tay ra chống lại ngươi, cắt giảm phần lương thực của ngươi, phó ngươi cho những kẻ thù của ngươi để chúng đãi ngươi theo ý chúng. Thậm chí các thiếu nữ của dân Phi-li-tin cũng phải hổ thẹn về nếp sống dâm dật của ngươi.
28. Ngươi đã hoang dâm như thế, nhưng ngươi vẫn chưa thỏa mãn, nên ngươi lại đi làm điếm với dân A-sy-ri. Ngươi đã hành dâm với chúng. Thế nhưng ngươi vẫn còn chưa thỏa mãn.
29. Ngươi lại đi hành dâm vô độ với dân Canh-đê, là xứ của các con buôn. Ðã thế mà ngươi vẫn chưa thỏa mãn.
30. Tâm tính của ngươi quả là bịnh hoạn,” CHÚA Hằng Hữu phán, “nên ngươi đã làm mọi điều ấy, tức những hành động của một gái điếm vô liêm sỉ.
31. Ngươi đã cất am miếu ở các đầu đường. Ngươi xây các nơi cao để lập tế đàn ở các góc phố. Tuy nhiên, ngươi không giống như các gái điếm bình thường, vì ngươi không lấy tiền bán dâm cho kẻ khác.
32. Ngươi là người vợ ngoại tình, kẻ thích ăn nằm với những đàn ông khác, thay vì với chồng mình.
33. Tất cả các gái điếm đều nhận quà từ khách hàng của chúng; còn ngươi, ngươi lại tặng quà cho tất cả những kẻ đã làm tình với ngươi. Ngươi đã hối lộ chúng để chúng từ khắp nơi chung quanh kéo về hành dâm với ngươi.
34. Ngươi quả là khác thường so với những gái điếm khác, vì những kẻ cần gái điếm không phải mất công đi tìm ngươi để ngươi làm điếm cho chúng. Ðã thế ngươi còn trả tiền cho kẻ hành dâm với ngươi, và ngươi không được trả gì cả. Ngươi quả là khác thường!”