10. Ngươi hãy bảo chúng, ‘CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy, “Sứ điệp nầy liên quan đến người cầm quyền tại Giê-ru-sa-lem và toàn thể nhà I-sơ-ra-ên do những người trong thành đó lãnh đạo.”
11. Hãy bảo, “Tôi là dấu hiệu cho anh chị em. Những gì tôi làm cũng sẽ xảy ra cho họ. Rồi đây họ sẽ bị bắt đi lưu đày.
12. Người cầm quyền giữa họ sẽ vác bao đồ của mình trên vai và ra đi lúc trời sụp tối. Người ta sẽ đào một lỗ hổng ở chân tường để ông ấy vác bị chui qua đó mà đi. Ông ấy sẽ che mặt mình lại để mắt ông khỏi phải nhìn thấy xứ sở.”’
13. Nhưng Ta sẽ giăng lưới của Ta ra để bắt nó, và nó sẽ bị sập vào bẫy lưới. Ta sẽ đem nó qua Ba-by-lôn, xứ của dân Canh-đê. Tuy nhiên nó sẽ không được thấy xứ ấy, dù nó sẽ chết ở đó.
14. Ta sẽ rải những kẻ theo phò nó ra khắp các hướng gió, tức các cận thần của nó và toàn thể quân sĩ của nó, và Ta sẽ tuốt gươm trần ra đuổi theo chúng.
15. Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là CHÚA, khi Ta rải chúng ra giữa các dân và phân tán chúng ra khắp các nước.
16. Nhưng Ta sẽ chừa lại một ít người trong bọn chúng để chúng được thoát khỏi gươm đao, nạn đói, và ôn dịch, hầu chúng sẽ rao báo trong các nước chúng đến ở những việc gớm ghiếc chúng đã làm. Rồi người ta sẽ biết rằng Ta là CHÚA.”
17. Lời của CHÚA đến với tôi,
18. “Hỡi con người, hãy vừa ăn vừa run; hãy vừa uống vừa phập phồng lo sợ.
19. Hãy nói với dân trong xứ, ‘CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy về dân cư ở Giê-ru-sa-lem và toàn dân trong nước I-sơ-ra-ên, “Chúng sẽ ăn bánh trong lo âu và uống nước trong sợ sệt, vì xứ sở của chúng sẽ bị làm cho hoang vu bởi sự bạo tàn của tất cả những kẻ ở trong đó.
20. Những thành có dân ở sẽ trở nên hoang vắng; ruộng đất sẽ bị bỏ hoang.”’ Bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA.”
21. Lời của CHÚA đến với tôi,