27. Bởi thế, Ta đã làm cho dân cư các xứ ấy chẳng còn sức lực;Chúng hoảng sợ và bị làm cho sỉ nhục;Chúng như cỏ ngoài đồng,Giống đám rau xanh,Tựa cỏ non mọc trên mái nhà,Như thể những ngọn lúa chưa kịp lớn mà đã héo.
28. Nầy Ta biết rõ ngươi ở đâu; khi ngươi đứng, khi ngươi ngồi, khi ngươi ra, khi ngươi vào,Ta đều biết cả;Ngay cả khi ngươi giận dữ chống lại Ta, Ta cũng biết.
29. Vì ngươi đã nổi giận chống lại Ta,Những lời ngạo mạn của ngươi đã thấu đến tai Ta,Vì thế Ta sẽ đeo một vòng khoen vào mũi ngươi,Ðặt một hàm khớp nơi miệng ngươi,Khiến cho ngươi phải trở về bằng chính con đường ngươi đã ra đi.
30. Hỡi Hê-xê-ki-a, đây là dấu hiệu cho ngươi: Năm nay ngươi sẽ ăn hoa lợi do ruộng đất tự sinh ra,Năm thứ nhì, ngươi sẽ ăn những hoa lợi từ những hoa lợi đó tự sinh ra,Ðến năm thứ ba ngươi hãy gieo, gặt, trồng nho, và ăn trái.
31. Những người đã trốn thoát và còn sót lại của nhà Giu-đa sẽ đâm rễ sâu xuống đất,Còn ở trên sẽ kết quả đùm đề.
32. Vì từ Giê-ru-sa-lem những người còn sót lại sẽ sinh sôi nẩy nở thêm nhiều;Từ những kẻ đã trốn thoát của Núi Si-ôn nhiều người sẽ ra định cư khắp nơi trong nước.Lòng nhiệt thành của CHÚA các đạo quân sẽ làm điều ấy.
33. Vậy CHÚA phán thế nầy về vua của A-sy-ri: Nó sẽ không vào thành nầy,Không bắn một mũi tên vào thành,Không dàn quân mang thuẫn đứng trước cổng thành,Không xây công sự để công thành.
34. Nó từ đường nào kéo đến,Nó sẽ theo đường ấy rút về;Nó sẽ không vào thành nầy,” CHÚA phán vậy.
35. “Vì Ta sẽ bảo vệ thành nầy, để cứu nó,Vì Ta và vì Ða-vít tôi tớ Ta.”
36. Bấy giờ một thiên sứ của CHÚA đi ra, đến doanh trại của quân A-sy-ri, và giết một trăm tám mươi lăm ngàn người. Sáng hôm sau, khi dân trong thành thức dậy, kìa, họ thấy toàn xác chết.
37. Vậy Sên-na-kê-ríp vua của A-sy-ri rời bỏ, rút quân, về xứ, và ở tại Ni-ni-ve.
38. Một ngày kia, khi ông đang thờ lạy trong đền thờ của Nít-róc thần của ông, hai con của ông, A-tra-mê-léc và Sa-rết-se, đã dùng gươm hạ sát ông, rồi chúng bỏ trốn qua xứ A-ra-rát. Ê-sạt-ha-đôn, một con khác của ông, lên ngôi kế vị.