5. Rồi đây tất cả các ngươi sẽ hổ thẹn vì một dân chẳng giúp được gì;Thật chúng chẳng giúp được gì, nhưng chỉ đem lại xấu hổ và nhục nhã mà thôi.”
6. Sứ điệp nghịch lại những thú vật ở phương Nam: “Trong xứ của gian lao và sầu khổ,Xứ của sư tử tơ và sư tử cái,Xứ của rắn lục và rắn lửa bay,Chúng chở các bửu vật của mình trên lưng các lừa tơ,Chúng mang các báu vật của mình trên bướu các lạc đà,Ðể mang đến cống hiến cho một dân chẳng giúp được gì,
7. Vì sự giúp đỡ của Ai-cập chỉ là hư không và rỗng tuếch,Nên Ta gọi nó là ‘Thủy quái bị cột giò.’”
8. “Bây giờ hãy đi, đến trước mặt chúng, và viết những điều ấy trên một tấm bảng;Hãy chép nó vào một cuộn sách để lưu lại về sau,Hầu làm một bằng chứng cho đến muôn đời,
9. Vì chúng là một dân hay phản bội,Những đứa con vô tín,Những con cái không nghe theo luật pháp của CHÚA.
10. Chúng nói với những vị tiên kiến, ‘Ðừng thấy gì,’ Và nói với các vị tiên tri,‘Ðừng nói tiên tri cho chúng tôi biết những gì là đúng,Nhưng hãy kể cho chúng tôi nghe những chuyện khoái tai thôi;Hãy kể cho chúng tôi nghe những chuyện mộng mơ hư ảo.
11. Hãy lìa bỏ chánh đạo, hãy tách khỏi đường ngay;Ðừng nói cho chúng tôi nghe điều gì về Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên nữa.’
12. Vì thế, Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên phán, Bởi vì các ngươi loại bỏ lời Ta, nhưng cậy vào việc áp bức và lừa đảo, rồi để lòng cậy nhờ vào đó;
13. Vì thế, hậu quả của tội lỗi nầy sẽ đổ trên các ngươi,Như một tường cao bị nứt, phình ra, và sắp vỡ,Nó sẽ sụp đổ thình lình, trong chốc lát.
14. Nó sẽ vỡ nát như một bình sành bị vỡ;Nó sẽ bị vỡ nát tan tành,Ðến nỗi trong đống vụn người ta không thể tìm được một miếng sành,Ðể có thể dùng làm đồ lấy lửa trong bếp,Hoặc để múc nước ngoài ao.”
15. Vì CHÚA Hằng Hữu, Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên, phán, “Nếu các ngươi trở về và yên tâm chờ đợi, các ngươi sẽ được giải cứu;Yên lặng và tin cậy vào Ta sẽ là sức mạnh của các ngươi,Nhưng các ngươi không muốn vậy;
16. Các ngươi nói, ‘Không, chúng tôi muốn lên ngựa chạy trốn,’Cho nên các ngươi sẽ được chạy trốn;‘Chúng tôi muốn phóng ngựa vọt nhanh,’Cho nên những kẻ rượt đuổi các ngươi cũng sẽ phi ngựa rượt nhanh.
17. Chỉ một người hăm dọa, cả ngàn người sẽ bỏ chạy;Chỉ năm người ngăm đe, cả miền sẽ bỏ xứ vượt biên,Cho đến khi xứ sở các ngươi chỉ còn trơ trọi như cột cờ chơ vơ trên đỉnh núi,Và lẻ loi như ngọn cờ đơn độc giữa đỉnh đồi.”