20. Nầy, tôi đã nhận lệnh phải chúc phước,Và Ngài đã ban phước, nên tôi không thể làm ngược lại.
21. Ngài không thấy tội lỗi gì nơi Gia-cốp,Ngài chẳng thấy điều chi lầm lỗi trong I-sơ-ra-ên.CHÚA, Ðức Chúa Trời của người, đang ở với người;Tiếng chúc tụng Ngài là Vua vang dậy ở giữa con cháu người.
22. Ðức Chúa Trời đã đem họ ra khỏi Ai-cập,Sức mạnh của Ngài như sức mạnh của các sừng bò rừng.
23. Không ai có thể trù ếm chống lại Gia-cốp,Cũng không ai có thể dùng phù phép nghịch lại I-sơ-ra-ên;Nhưng đến kỳ đã định, người ta sẽ nói về Gia-cốp và I-sơ-ra-ên rằng,‘Hãy xem những gì Ðức Chúa Trời đã làm!’
24. Kìa, một dân trỗi dậy như một sư tử cái,Và vươn mình đứng lên như một sư tử đực!Nó sẽ không nằm xuống khi chưa ăn thịt con mồi,Và uống máu của con thú nó đã giết.”
25. Bấy giờ Ba-lác nói với Ba-la-am, “Thôi, nếu ông không nguyền rủa chúng được, thì cũng đừng chúc phước cho chúng.”
26. Nhưng Ba-la-am trả lời Ba-lác, “Tôi há đã chẳng từng nói với ngài rằng, ‘Những gì CHÚA bảo tôi, thì tôi phải làm sao?’”
27. Ba-lác nói với Ba-la-am, “Bây giờ hãy đi, tôi sẽ đưa ông tới một chỗ khác, may ra ở đó Ðức Chúa Trời sẽ vui lòng cho ông nguyền rủa chúng cho tôi.”
28. Vậy Ba-lác đem Ba-la-am lên đỉnh Núi Pê-ô, nơi có thể nhìn thấy cả đồng hoang.
29. Ba-la-am nói với Ba-lác, “Xin ngài dựng ở đây cho tôi bảy bàn thờ và xin đem cho tôi bảy con bò đực và bảy con chiên đực.”
30. Ba-lác làm như lời Ba-la-am yêu cầu, rồi ông dâng trên mỗi bàn thờ một con bò đực và một con chiên đực.