15. Ba-lác bèn sai một phái đoàn khác, gồm nhiều sứ thần hơn và có chức vụ cao trọng hơn phái đoàn trước, ra đi.
16. Họ đến với Ba-la-am và nói với ông, “Vua Ba-lác con trai Xíp-pô nói thế nầy, ‘Xin ông đừng để điều gì ngăn trở ông đến với tôi,
17. vì tôi sẽ làm cho ông được tôn trọng nhiều hơn. Những gì ông bảo tôi sẽ làm theo, chỉ xin ông đến nguyền rủa dân ấy cho tôi.’”
18. Nhưng Ba-la-am trả lời bầy tôi của Ba-lác, “Dù Ba-lác có cho tôi một nhà đầy bạc và vàng, tôi cũng không thể làm sai lời CHÚA, Ðức Chúa Trời của tôi, mà bớt đi hay thêm vào điều gì.
19. Vậy bây giờ xin mời quý vị ở lại đây đêm nay, để tôi xem CHÚA có phán thêm cho tôi điều gì chăng.”
20. Ðêm đó, Ðức Chúa Trời đến với Ba-la-am và phán với ông, “Nếu những người ấy đã đến triệu mời ngươi, hãy đứng dậy và đi với chúng, nhưng ngươi chỉ làm những gì Ta bảo ngươi làm.”
21. Vậy sáng ngày Ba-la-am thức dậy, thắng con lừa cái của mình, và lên đường với các sứ thần của Mô-áp.
22. Bấy giờ cơn giận của Ðức Chúa Trời bừng lên vì ông đã ra đi. Thiên Sứ của CHÚA đứng trên đường để cản trở ông. Vả, lúc ấy ông đang cỡi con lừa cái của ông, và có hai người đầy tớ đi theo.
23. Con lừa thấy vị thiên sứ đứng chận giữa đường, trong tay cầm một thanh gươm trần, con lừa bèn tránh ra khỏi đường và đi tẻ vào trong ruộng. Ba-la-am bèn đánh con lừa và bắt nó phải quay lên đường trở lại.
24. Sau đó Thiên Sứ của CHÚA đứng chận ở một chỗ đường hẹp, giữa hai vườn nho, hai bên đều có vách đá.
25. Khi con lừa thấy Thiên Sứ của CHÚA, nó nép sát vào trong vách, làm cho chân của Ba-la-am bị ép vào vách đá, nên ông đánh nó nữa.
26. Thiên Sứ của CHÚA đi xa một khoảng nữa, đứng chận ở một chỗ thật hẹp, không cách nào nép qua bên phải hay bên trái được.
27. Khi con lừa thấy Thiên Sứ của CHÚA, nó khuỵu xuống dưới Ba-la-am. Ba-la-am nổi giận, lấy cậy gậy của ông, và đánh con lừa.