1. Khi A-rát vua dân Ca-na-an đang trị vì ở Miền Nam nghe rằng dân I-sơ-ra-ên đã sai quân do thám để theo ngả A-tha-rim tiến tới, ông bất thần tấn công I-sơ-ra-ên và bắt được mấy tù binh.
2. Bấy giờ dân I-sơ-ra-ên lập một lời thề với CHÚA rằng, “Nếu Ngài phó dân nầy vào tay chúng con, chúng con sẽ phá hủy hoàn toàn các thành của chúng.”
3. CHÚA nhậm lời dân I-sơ-ra-ên và phó dân Ca-na-an vào tay họ. Họ đánh bại chúng và phá hủy hoàn toàn các thành của chúng; rồi họ đặt tên cho xứ đó là Họt-ma.
4. Từ Núi Hô-rơ họ lên đường đi về hướng Hồng Hải, để đi vòng qua lãnh thổ của dân Ê-đôm, nhưng dọc đường dân chúng ngã lòng.
5. Dân chúng nói những lời chống nghịch Ðức Chúa Trời và chống lại Mô-sê, “Tại sao ông đem chúng tôi ra khỏi xứ Ai-cập để chúng tôi phải chết trong đồng hoang nầy, vì ở đây chẳng có gì để ăn và uống cả? Chúng tôi đã chán ngán thứ đồ ăn vô vị nầy rồi.”
6. Bấy giờ CHÚA sai những rắn lửa đến trong dân. Chúng cắn dân, và nhiều người I-sơ-ra-ên đã chết.
7. Dân chúng đến với Mô-sê và nói, “Chúng tôi đã phạm tội khi nói những lời chống nghịch CHÚA và chống nghịch ông. Xin ông cầu xin CHÚA để Ngài khiến những rắn độc đó lìa khỏi chúng tôi.” Vậy Mô-sê cầu nguyện cho dân.
8. CHÚA phán với Mô-sê, “Hãy làm một con rắn lửa, rồi treo nó lên một cây sào. Hễ ai bị rắn độc cắn mà nhìn vào con rắn lửa treo trên cây sào ấy, thì sẽ sống.”
9. Vậy Mô-sê làm một con rắn bằng đồng, rồi treo nó lên một cây sào; hễ ai bị rắn độc cắn mà ngước nhìn vào con rắn bằng đồng thì được sống.
10. Dân I-sơ-ra-ên nhổ trại ra đi và đến đóng trại tại Ô-bốt.
11. Họ nhổ trại rời Ô-bốt và đến đóng trại tại I-giê A-ba-rim, một vùng đồng hoang sát biên thùy phía đông xứ Mô-áp.
12. Rồi từ đó họ nhổ trại và đến đóng trại tại Xa-rết, một thung lũng có suối nước.
13. Từ đó họ nhổ trại ra đi và đến đóng trại phía bên kia Sông Ạc-nôn, một vùng trong đồng hoang dính liền với biên giới của lãnh thổ dân A-mô-ri, vì Sông Ạc-nôn là biên giới của Mô-áp, phân ranh giữa dân Mô-áp và dân A-mô-ri.
14. Vì thế, trong Sách Chiến Sử của CHÚA đã có chép rằng:“Qua-hép ở Su-pha và những suối nước ở Ạc-nôn;
15. Những dòng suối chảy dài đến tận thủ phủ của A-rơ, thành nằm ở biên thùy của Mô-áp.”
16. Từ đó họ tiếp tục di chuyển đến Bê-e; đó là giếng nước mà CHÚA đã phán với Mô-sê, “Hãy tụ họp dân lại, để Ta ban nước cho chúng.”
17. Khi ấy dân I-sơ-ra-ên đã hát bài ca nầy:“Giếng ơi! Hãy trào tuôn nước uống;Nào chúng ta hãy luôn hát mừng ngươi.
18. Ðó là giếng các vị lãnh đạo đã khơi,Ðó là giếng các nhà quyền quý trong dân đào sẵn,Bằng mệnh lệnh của người cầm cây phủ việt, Bằng lệnh truyền của người cầm trượng chỉ huy. ”Từ đồng hoang họ di chuyển đến Mát-ta-na;
19. từ Mát-ta-na họ đến Na-ha-li-ên; từ Na-ha-li-ên họ đến Ba-mốt;