1. Bấy giờ Cô-ra con trai của Ít-ha, cháu của Kê-hát, trong chi tộc Lê-vi, cùng với Ða-than và A-bi-ram hai con trai của Ê-li-áp, và Ôn con trai của Pê-lết, những người trong chi tộc Ru-bên, kéo theo họ
2. hai trăm năm mươi người I-sơ-ra-ên –những người quyền thế của hội chúng, những người lãnh đạo của dân, những người có danh tiếng– để chống lại Mô-sê.
3. Họ tập họp trước mặt Mô-sê và A-rôn, rồi nói, “Các ông thật là quá lắm rồi! Mọi người trong cả hội chúng đều là thánh, và CHÚA đang ngự giữa họ. Thế thì tại sao các ông tự cho mình có quyền trên hội chúng của CHÚA?”
4. Khi Mô-sê nghe như thế, ông sấp mặt xuống đất.
5. Ðoạn ông nói với Cô-ra và đồng bọn của ông ấy, “Sáng mai CHÚA sẽ cho chúng ta biết ai thuộc về Ngài, ai là thánh, và ai được phép đến gần Ngài.
6. Thưa ông Cô-ra và mọi người trong nhóm của ông, xin hãy làm điều nầy: Hãy lấy lư hương của quý vị;
7. ngày mai hãy để lửa vào lư hương, sau đó hãy bỏ hương vào lửa trước mặt CHÚA. Người nào được CHÚA chọn sẽ là người thánh. Hỡi các con cháu của Lê-vi, các người thật là quá lắm.”
8. Mô-sê nói với Cô-ra, “Hỡi các con cháu của Lê-vi, xin hãy nghe đây:
9. Há là một việc nhỏ mà Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên đã biệt riêng các ông ra từ giữa hội chúng I-sơ-ra-ên, để các ông được đến gần Ngài, hầu làm những công việc trong Ðền Tạm của CHÚA, và đứng trước hội chúng và phục vụ họ chăng?
10. Còn ông, Ngài đã cho ông được đến gần Ngài, với tất cả anh em người Lê-vi của ông, thế mà ông còn muốn kiếm chức tư tế nữa sao?
11. Rõ ràng là ông và cả đồng bọn của ông đã hiệp nhau chống lại CHÚA, chứ A-rôn là ai mà các ông lằm bằm chống ông ấy?”
12. Mô-sê sai người đến mời Ða-than và A-bi-ram, hai con trai của Ê-li-áp, nhưng họ trả lời, “Chúng tôi không đến đâu.
13. Ông đã đem chúng tôi ra khỏi một xứ đượm sữa và mật để giết chúng tôi trong đồng hoang, như vậy vẫn chưa đủ sao mà ông còn muốn làm chúa trên tất cả chúng tôi nữa?