21. Ông không có phần gì và không được chia phần nào trong việc nầy, vì lòng ông không ngay thẳng trước mặt Ðức Chúa Trời.
22. Vậy hãy ăn năn ý nghĩ gian tà ấy của ông và hãy cầu nguyện với Chúa, may ra thâm ý trong lòng ông có thể được tha thứ.
23. Vì tôi thấy ông đang ở trong mật đắng và trong xiềng xích của sự bất chính.”
24. Si-môn trả lời và nói, “Xin các ông cầu nguyện với Chúa cho tôi, để không điều nào các ông nói đó xảy đến cho tôi.”
25. Sau khi Phi-rơ và Giăng đã làm chứng và rao giảng Lời Chúa, họ trở về Giê-ru-sa-lem. Dọc đường họ rao giảng Tin Mừng trong nhiều làng của người Sa-ma-ri.
26. Bấy giờ một vị thiên sứ của Chúa nói với Phi-líp rằng, “Hãy đứng dậy và đi xuống con đường dẫn về phía nam, tức con đường từ Giê-ru-sa-lem đi xuống Ga-xa.” Ðó là một con đường vắng vẻ.
27. Vậy Phi-líp đứng dậy và đi. Kìa, có một quan thái giám người Ê-thi-ô-pi, một triều thần của Can-đác nữ hoàng nước Ê-thi-ô-pi, người cai quản tất cả các kho tàng của bà; ông đã đến Giê-ru-sa-lem để thờ phượng.
28. Trên đường về, ông ngồi trong xe và đọc sách của Tiên Tri I-sai-a.
29. Ðức Thánh Linh phán với Phi-líp, “Hãy tiến gần và theo kịp xe đó.”
30. Phi-líp chạy lại gần và nghe ông ấy đọc trong sách của Tiên Tri I-sai-a, ông hỏi, “Ngài có hiểu những gì ngài đọc đó không?”
31. Ông đáp, “Làm sao tôi hiểu được, nếu không ai giảng giải cho tôi.” Rồi ông mời Phi-líp lên xe ngồi với ông.
32. Vả, đoạn Kinh Thánh ông đang đọc là chỗ nầy,“Như con chiên bị đưa đi làm thịt,Như chiên con im lặng trước mặt thợ hớt lông,Người chẳng hề mở miệng,
33. Trong khi Người chịu nhục, công lý dành cho Người đã bị tước đoạt.Ai có thể kể lại dòng dõi Người?Vì mạng sống Người đã bị cắt đứt khỏi đất rồi.”
34. Quan thái giám hỏi Phi-líp, “Tôi xin hỏi ông, đấng tiên tri nói điều ấy để chỉ về ai, về ông ta hay về một người nào khác?”