8. Phi-rơ nói với bà, “Xin bà nói cho tôi biết, có phải ông bà bán miếng đất giá được bao nhiêu đó không?”Bà đáp, “Vâng, chỉ được bấy nhiêu đó thôi.”
9. Phi-rơ nói với bà, “Tại sao ông bà đồng lòng với nhau thử Ðức Thánh Linh của Chúa? Kìa, bàn chân của những người đi chôn chồng bà vừa về đến cửa, họ sẽ khiêng bà luôn.”
10. Ngay lập tức bà ngã xuống nơi chân ông và tắt thở. Những thanh niên bước vào, thấy bà đã chết, họ khiêng bà ra, và chôn bà bên cạnh chồng bà.
11. Toàn thể hội thánh và tất cả những ai nghe việc ấy đều rất sợ hãi.
12. Khi ấy nhiều dấu kỳ và phép lạ xảy ra trong dân bởi tay các vị sứ đồ. Tất cả tín hữu đều đồng ý chọn Hành Lang Sa-lô-môn làm nơi nhóm họp.
13. Những người ngoài không ai dám tham dự với họ, mặc dù dân chúng rất coi trọng họ.
14. Tuy nhiên số người tin Chúa càng ngày càng đông, cả nam lẫn nữ rất nhiều.
15. Thậm chí người ta khiêng những người bịnh ra đường, đặt họ nằm trên các chõng và các cáng, để khi Phi-rơ đi qua, bóng của ông ít nữa cũng ngã trên một vài người bịnh.
16. Dân từ các thành phụ cận Giê-ru-sa-lem lũ lượt kéo nhau đến, mang theo những người bịnh và những người bị quỷ ô uế ám, và tất cả đều được chữa lành.
17. Bấy giờ vị thượng tế và những người cộng sự của ông, tức những người theo phái Sa-đu-sê, đứng dậy. Họ đầy lòng ganh tị,
18. tra tay bắt các sứ đồ, và nhốt họ vào khám công.
19. Nhưng ban đêm, một thiên sứ của Chúa đến, mở các cửa nhà giam, đưa họ ra ngoài, và bảo,
20. “Hãy đi, đứng trong sân đền thờ, và giảng dạy đầy đủ cho dân sứ điệp ban sự sống nầy.”
21. Nghe như thế, vừa hừng đông họ đi vào đền thờ và giảng dạy.Khi vị thượng tế và những người cộng sự của ông đến, họ triệu tập phiên họp của Hội Ðồng và tất cả các trưởng lão của dân I-sơ-ra-ên, đoạn họ sai người đến nhà giam để điệu các sứ đồ đến.
22. Nhưng khi các cảnh binh đền thờ đến đó, họ chẳng thấy vị sứ đồ nào trong ngục, nên họ trở về và báo cáo,
23. “Chúng tôi thấy các cửa nhà giam đều khóa kỹ, và các lính canh đứng gác bên ngoài, nhưng khi mở các cửa ra, chúng tôi chẳng thấy người nào bên trong cả.”