16. rằng, “Chúng ta phải làm gì với những người nầy bây giờ? Vì quả thật mọi người sống ở Giê-ru-sa-lem đều biết rõ rằng hai người ấy đã làm một phép lạ rành rành; chúng ta không thể nào chối cãi.
17. Nhưng để việc nầy khỏi đồn rộng ra trong dân, chúng ta hãy cảnh cáo họ, không cho phép họ nói đến danh ấy với ai nữa.”
18. Sau khi đã gọi các ông vào, họ ra lịnh cấm các ông nhân danh Ðức Chúa Jesus để nói hay dạy cho ai.
19. Nhưng Phi-rơ và Giăng trả lời và nói với họ, “Không lẽ vâng lời quý vị thay vì Ðức Chúa Trời là đúng trước mặt Ðức Chúa Trời chăng? Xin quý vị hãy xét đi.
20. Vì chúng tôi không thể không nói những gì chúng tôi đã thấy và nghe.”
21. Sau khi họ đe dọa các ông thêm, họ thả các ông ra, vì họ chẳng tìm được cớ gì để phạt các ông, và cũng vì họ sợ dân, bởi mọi người đều tôn vinh Ðức Chúa Trời về việc đã xảy ra.
22. Vả, người đàn ông được phép lạ chữa lành đã ngoài bốn mươi tuổi.
23. Sau khi được thả ra, họ đến với anh chị em tín hữu và thuật lại mọi điều các trưởng tế và các trưởng lão đã bảo họ.
24. Khi mọi người nghe như thế, họ đồng lòng cất tiếng dâng lời cầu nguyện lên Ðức Chúa Trời rằng, “Lạy Chúa, Ngài là Ðấng đã dựng nên trời, đất, biển, và mọi vật trong chúng.
25. Chính Ngài đã cậy Ðức Thánh Linh phán qua miệng của tổ phụ chúng con là Ða-vít, tôi tớ Ngài, rằng:‘Vì sao các quốc gia nổi giận,Và các dân lập mưu vô ích?
26. Các vua thế gian đứng dậy,Và các lãnh tụ hiệp lại với nhau,Ðể chống lại Chúa,Và chống lại Ðấng Ðược Xức Dầu của Ngài.’
27. Vì thật vậy, trong thành nầy, Vua Hê-rốt và Pôn-tơ Phi-lát, cùng các dân ngoại và dân I-sơ-ra-ên, đã hiệp với nhau để chống lại Ðức Chúa Jesus, đầy tớ thánh của Ngài, Ðấng được xức dầu của Ngài
28. để thực hiện những việc do tay Ngài đã sắp đặt và chương trình Ngài đã định phải xảy ra.