17. Khi việc ấy được mọi người Do-thái và Hy-lạp ở Ê-phê-sô biết, mọi người đều khiếp sợ, và danh của Ðức Chúa Jesus được tôn cao.
18. Lúc ấy cũng có nhiều tín hữu đến, thú nhận, và nói ra những việc mê tín họ đã làm.
19. Một số tín hữu trước kia làm nghề thầy pháp đã đem các sách vở đến đốt trước mặt mọi người. Người ta cộng tổng số tiền các sách vở bị đốt lên đến năm mươi ngàn đồng bạc.
20. Vậy, Ðạo Chúa cứ tăng trưởng cách đầy quyền năng và mạnh mẽ.
21. Sau khi các việc đó xảy ra, Phao-lô được Ðức Thánh Linh thúc giục đi qua các miền Ma-xê-đô-ni-a và A-chai, rồi trở về Giê-ru-sa-lem; ông nói, “Sau khi tôi về đó, tôi cũng phải đi Rô-ma nữa.”
22. Vậy ông phái hai người phụ tá là Ti-mô-thê và Ê-ra-tu đi qua Ma-xê-đô-ni-a trước; còn ông, ông ở lại trong vùng A-si-a thêm một thời gian.
23. Lúc ấy có cuộc rối loạn không nhỏ xảy ra liên quan đến Ðạo.
24. Số là có một người thợ bạc kia tên là Ðê-mê-triu; ông làm nghề đúc khám thờ bằng bạc cho Thần Ạc-tê-mít, nhờ đó các thợ thủ công đã có một nguồn lợi tức không nhỏ.
25. Ông tập họp các thợ thủ công và các đồng nghiệp của ông lại và nói, “Thưa các bạn, các bạn hẳn đã biết rằng nhờ nghề nầy chúng ta được giàu có.
26. Nhưng các bạn đã thấy và đã nghe đó: không những ở Ê-phê-sô, nhưng trong khắp vùng A-si-a, tên Phao-lô nầy đã thuyết phục và thay đổi quan niệm của rất đông người, bảo rằng những thần tượng do bàn tay người ta làm ra không phải là thần.
27. Ðiều đó không những gây nguy hiểm cho nghề nghiệp chúng ta bị chê bai, mà còn làm cho đền thờ của nữ thần vĩ đại Ạc-tê-mít bị coi chẳng ra gì, và nữ thần của chúng ta được tôn thờ khắp cõi A-si-a và cả thế giới sẽ bị diệt mất vẻ huy hoàng.”
28. Khi nghe như thế, họ đùng đùng nổi giận và hô to rằng, “Vĩ đại thay là thần Ạc-tê-mít của người Ê-phê-sô!”
29. Cả thành đầy hỗn loạn; dân chúng ùn ùn kéo nhau đến hý trường, lôi theo Gai-út và A-ri-tạc, là các bạn đồng hành của Phao-lô đến từ Ma-xê-đô-ni-a.
30. Phao-lô muốn ra gặp đám đông, nhưng các môn đồ không cho ông ra.
31. Ngay cả những viên chức lãnh đạo trong vùng A-si-a là các bạn của Phao-lô cũng nhắn tin và khuyên ông không nên mạo hiểm mà vào hý trường.
32. Trong khi đó tại hý trường, người la lên thể nầy, kẻ hô lên thể khác. Cả đám đông đều rối loạn và hầu hết không biết tại sao họ tập họp về đó.
33. Một vài người trong đám đông giục A-léc-xan-đơ, người mà dân Do-thái địa phương đẩy ra để phát biểu. A-léc-xan-đơ ra dấu cho họ im lặng và toan nói mấy lời biện bạch trước đám đông.
34. Nhưng khi họ nhận ra ông là người Do-thái, mọi người đồng thanh gào to gần hai tiếng đồng hồ rằng, “Vĩ đại thay là thần Ạc-tê-mít của người Ê-phê-sô!”