7. Rồi ông rời khỏi đó và đến nhà của một người tên là Ti-ti-u Giúc-tu. Ông ấy là một người thờ phượng Ðức Chúa Trời; nhà của ông ở bên cạnh hội đường.
8. Lúc ấy Cơ-rít-pu người quản lý hội đường và cả nhà ông đều tin Chúa, và nhiều người Cô-rinh-tô đã nghe Phao-lô giảng nên tin và chịu phép báp-têm.
9. Một đêm nọ, trong một khải tượng, Chúa phán với Phao-lô, “Ðừng sợ. Cứ tiếp tục rao giảng và đừng im lặng,
10. vì Ta ở với con. Không ai có thể ra tay làm hại con, vì Ta có nhiều người trong thành nầy.”
11. Vì thế ông ở lại đó một năm sáu tháng và giảng dạy Ðạo của Ðức Chúa Trời cho họ.
12. Nhưng khi Ga-li-ô đến làm tổng trấn xứ A-chai, người Do-thái đồng lòng nổi dậy chống đối Phao-lô và đưa ông ra tòa.
13. Họ tố cáo, “Người nầy đã thuyết phục dân chúng thờ phượng Ðức Chúa Trời cách trái luật.”
14. Khi Phao-lô toan mở miệng để tự biện hộ, Ga-li-ô nói với người Do-thái, “Hỡi những người Do-thái, nếu đây là vấn đề phạm pháp hay tội ác nghiêm trọng, tôi sẽ nhẫn nại nghe quý vị.
15. Nhưng nếu chỉ là vấn đề liên hệ đến tín ngưỡng, danh xưng, và luật lệ riêng của quý vị, quý vị hãy tự giải quyết lấy; phần tôi, tôi không muốn xét xử những việc ấy đâu.”
16. Ðoạn ông đuổi họ ra khỏi tòa.
17. Thấy vậy họ túm lấy Sốt-then người quản lý hội đường và đánh ông túi bụi ngay trước tòa án, nhưng Ga-li-ô chẳng màng gì đến việc ấy.
18. Phao-lô ở tại Cô-rinh-tô một thời gian khá lâu, rồi ông từ biệt anh chị em tín hữu, xuống tàu trở về Sy-ri-a; có Pơ-rít-xi-la và A-qui-la đồng hành với ông. Khi đến Sen-cơ-rê, ông cạo đầu, vì ông có lời khấn nguyện.