33. Vì Ngài không có chủ tâm gây đớn đau hay sầu khổ cho con cái của loài người.
34. Khi tất cả tù nhân trong xứ bị giày đạp dưới chân,
35. Khi các quyền làm người bị gạt bỏ qua một bên trước mặt Ðấng Tối Cao,
36. Khi công lý của người bị xét xử bị vứt bỏ,Chẳng lẽ Chúa không thấy sao?
37. Ai có thể nói và sự việc đã xảy ra y như lời mình nói, nếu Chúa không cho phép?
38. Chẳng phải từ miệng của Ðấng Tối Cao mà điều lành hay điều dữ xảy đến hay sao?
39. Sao người ta cứ kêu ca than trách về hình phạt vì tội lỗi của mình?
40. Chúng ta hãy xem lại và xét kỹ các đường lối của mình;Chúng ta khá trở về với CHÚA.
41. Chúng ta hãy hướng lòng mình và đưa hai tay lên hướng về Ðức Chúa Trời trên trời.
42. “Chúng con đã phạm tội và đã chống lại Ngài, và Ngài chưa tha thứ chúng con.
43. Ngài đã bao phủ Ngài bằng cơn thịnh nộ và truy kích chúng con,Ngài đã giết chúng con không chút xót thương.
44. Ngài đã lấy mây dày bao bọc Ngài để không lời cầu nguyện nào của chúng con có thể thấu đến Ngài.
45. Ngài đã làm chúng con thành rác rến và đồ phế thải giữa các dân.
46. Tất cả kẻ thù của chúng con đã mở miệng cười chê chúng con;
47. Nỗi kinh hoàng và cạm bẫy đã đến với chúng con,Chúng con đã bị tàn phá và hủy diệt.