2 Sử-Ký 7:9-20 Ban Dich 2011 (BD2011)

9. Vào ngày thứ tám họ có một lễ bế mạc rất trọng thể, bởi vì họ đã dự lễ cung hiến bàn thờ bảy ngày và Lễ Lều Tạm bảy ngày nữa.

10. Vào ngày hai mươi ba tháng Bảy, vua tiễn chào dân, để ai về nhà nấy. Mọi người ra về với lòng vui mừng và phấn khởi, vì phước hạnh của CHÚA đã ban cho Ða-vít, cho Sa-lô-môn, và cho dân I-sơ-ra-ên của Ngài.

11. Như vậy Sa-lô-môn đã hoàn tất công cuộc xây dựng Ðền Thờ CHÚA và cung điện của vua. Tất cả những gì Sa-lô-môn dự tính sẽ làm cho Ðền Thờ CHÚA và cho cung điện của ông, ông đã hoàn tất một cách thành công mỹ mãn.

12. Sau đó CHÚA đã hiện ra với Sa-lô-môn trong ban đêm và phán với ông, “Ta đã nghe lời cầu nguyện của ngươi và đã chọn nơi nầy làm một nơi để các ngươi dâng các của lễ cho Ta.

13. Rồi đây, nếu Ta đóng trời lại, không cho mưa xuống đất, hoặc nếu Ta truyền cho cào cào đến cắn phá mọi cỏ cây trong xứ, hoặc nếu Ta sai ôn dịch đến giữa dân Ta,

14. nhưng nếu dân Ta, tức dân được gọi bằng danh Ta, hạ mình xuống, cầu nguyện, tìm kiếm mặt Ta, và bỏ con đường tà mà trở lại, thì Ta ở trên trời sẽ nghe, sẽ tha thứ tội của chúng, và sẽ chữa lành đất nước của chúng.

15. Từ nay mắt Ta sẽ đoái nhìn và tai Ta sẽ lắng nghe những lời cầu nguyện dâng lên ở nơi nầy.

16. Vì bây giờ Ta đã chọn và biệt Ðền Thờ nầy ra thánh, để danh Ta có thể ngự tại đó đời đời. Mắt Ta và lòng Ta sẽ ở đó luôn luôn.

17. Còn phần ngươi, nếu ngươi bước đi trước mặt Ta như Ða-vít cha ngươi đã đi, làm theo mọi điều Ta đã truyền cho ngươi, vâng giữ các luật lệ và mạng lịnh của Ta,

18. thì Ta sẽ lập ngôi nước ngươi vững vàng, như Ta đã lập giao ước với Ða-vít cha ngươi rằng, ‘Ngươi sẽ chẳng hề thiếu người kế vị để trị vì trên I-sơ-ra-ên.’

19. Nhưng nếu các ngươi quay đi và lìa bỏ Ta, không giữ các luật lệ và các điều răn Ta đã để trước mặt các ngươi, rồi phục vụ các thần khác và thờ phượng chúng,

20. thì Ta sẽ nhổ các ngươi bật gốc khỏi xứ Ta đã ban cho các ngươi, Ta sẽ loại khỏi mắt Ta Ðền Thờ nầy mà Ta đã biệt riêng ra thánh cho danh Ta, và Ta sẽ biến nó thành một câu tục ngữ và đầu đề để bị giễu cợt giữa các dân.

2 Sử-Ký 7