13. Xin nhị vị cũng hãy nói với A-ma-sa, ‘Ngươi há không phải là cùng cốt nhục với ta sao? Nguyện Ðức Chúa Trời phạt ta cách nặng nề, nếu ngươi không là người chỉ huy quân đội mãi mãi trước mặt ta, thay cho Giô-áp.’”
14. Vậy vua làm xiêu lòng mọi người ở Giu-đa như thể một người. Họ cử người đến gặp vua và nói, “Xin vua cùng tất cả bề tôi của vua trở về.”
15. Bấy giờ vua mới lên đường trở về, và về đến bờ Sông Giô-đanh. Người Giu-đa ra tận Ghinh-ganh để nghênh đón vua và hộ giá vua sang sông.
16. Si-mê-i con trai Ghê-ra, người Bên-gia-min, ở Ba-hu-rim, vội vàng đi xuống với người Giu-đa để nghênh đón Vua Ða-vít.
17. Có một ngàn người Bên-gia-min cùng đi với ông. Xi-ba tôi tớ của gia đình Sau-lơ, mười lăm con trai ông, và hai mươi tôi tớ của ông đi với ông đến đón vua. Họ vội vàng qua Sông Giô-đanh trước vua.
18. Ðoạn họ đưa bè sang sông để chở những người trong hoàng gia và làm những gì vua cần.Khi vua sắp sửa qua Sông Giô-đanh, Si-mê-i con trai Ghê-ra đến sấp mình trước mặt vua.
19. Ông ấy nói với vua, “Cầu xin chúa thượng đừng bắt tội và đừng nhớ đến tội lỗi mà tôi tớ ngài đã phạm đối với ngài, chúa thượng của tôi, khi ngài rời khỏi Giê-ru-sa-lem. Cầu xin đức vua đừng để bụng đến điều ấy.
20. Và nầy, tôi tớ ngài biết mình có tội, nên trong toàn thể nhà Giô-sép, tôi tớ ngài là người đến đây trước hết để nghênh đón đức vua, chúa thượng của tôi.”
21. Bấy giờ A-bi-sai con trai bà Xê-ru-gia lên tiếng, “Chẳng lẽ vì vậy mà Si-mê-i không bị xử tử vì tội đã nguyền rủa người được xức dầu của CHÚA sao?”
22. Nhưng Ða-vít nói, “Hỡi các con trai của bà Xê-ru-gia, chuyện của ta có can hệ gì đến các ngươi mà hôm nay các ngươi cứ chống đối ta như thế? Ngày nay có nên giết ai trong I-sơ-ra-ên chăng? Ta há không biết rằng hôm nay ta là vua của I-sơ-ra-ên sao?”
23. Ðoạn vua nói với Si-mê-i, “Ngươi sẽ không chết.” Rồi vua thề với ông ta.
24. Khi ấy Mê-phi-bô-sết cháu nội của Sau-lơ đi xuống nghênh đón vua. Ông ấy không chăm sóc gì đến đôi chân tàn tật của ông, không cạo râu, không giặt quần áo ông, từ ngày vua bỏ kinh thành ra đi cho đến ngày vua trở về bình an.
25. Khi ông từ Giê-ru-sa-lem ra nghênh đón vua, vua hỏi ông, “Tại sao lúc trước ngươi không theo ta ra đi, hỡi Mê-phi-bô-sết?”
26. Ông ấy đáp, “Tâu vua, chúa thượng của tôi, tôi đã bị người đầy tớ của mình gạt. Tôi đã bảo nó, ‘Hãy thắng lừa cho ta, để ta cỡi nó đi theo đức vua,’ vì tôi tớ của ngài bị què cả hai chân.