2 Sa-Mu-Ên 15:3-16 Ban Dich 2011 (BD2011)

3. Bấy giờ Áp-sa-lôm nói, “Nầy, trường hợp của ông thật là đúng và chính đáng lắm, nhưng tiếc thay đức vua không có ai phụ giúp để lắng nghe trường hợp của ông.”

4. Áp-sa-lôm lại nói tiếp, “Ôi, ước gì tôi được cử làm quan án trong nước, để ai có việc gì kiện tụng hoặc cần xét xử đến với tôi, ắt tôi sẽ xét xử công minh cho người ấy.”

5. Ngoài ra ông còn làm thế nầy: Mỗi khi có ai đến gần ông, sấp mình chào ông, ông đưa tay ra, ôm lấy người ấy, và hôn.

6. Áp-sa-lôm cứ làm như thế đối với mọi người trong I-sơ-ra-ên đến với vua để xin vua xét xử. Vậy, Áp-sa-lôm đã dùng thủ đoạn để lấy lòng dân I-sơ-ra-ên.

7. Sau bốn năm, Áp-sa-lôm thưa với vua cha của ông, “Xin cha cho con đi đến Hếp-rôn để con trả xong lời khấn nguyện con đã khấn nguyện với CHÚA.

8. Vì khi tôi tớ cha còn ở Ghê-sua, trong xứ A-ram, con đã hứa, ‘Nếu CHÚA cho con được về lại Giê-ru-sa-lem, con sẽ thờ phượng CHÚA.’”

9. Vua nói với ông, “Con hãy đi bình an.”Vậy ông đứng dậy và đi đến Hếp-rôn.

10. Áp-sa-lôm sai người bí mật đến tất cả các chi tộc I-sơ-ra-ên và dặn, “Khi các ngươi nghe tiếng kèn trỗi lên, các ngươi hãy hô to, ‘Áp-sa-lôm làm vua tại Hếp-rôn.’”

11. Có hai trăm người ở Giê-ru-sa-lem đi với Áp-sa-lôm. Họ được mời và đi dự cách vô tư chứ không hề hay biết chuyện gì sẽ xảy ra.

12. Khi dâng tế lễ, Áp-sa-lôm cũng sai người đến mời A-hi-thô-phên người Ghi-lô, mưu sĩ của Ða-vít, và rước ông ấy từ Thành Ghi-lô đến. Thế lực của bọn mưu phản càng ngày càng mạnh, dân chúng đi theo Áp-sa-lôm càng ngày càng đông.

13. Một sứ giả đến báo cho Ða-vít hay, “Lòng dân I-sơ-ra-ên bây giờ đã theo Áp-sa-lôm cả rồi.”

14. Ða-vít nói với toàn thể bầy tôi của ông tại Giê-ru-sa-lem, “Hãy đứng dậy. Chúng ta phải chạy trốn, chứ không chúng ta sẽ không thoát khỏi Áp-sa-lôm. Chúng ta phải đi ngay; nếu không, chẳng bao lâu nó sẽ đuổi kịp chúng ta, giáng họa trên chúng ta, và dùng gươm giết dân trong thành.”

15. Bầy tôi của vua đáp với vua, “Chúng tôi là bầy tôi của ngài. Chúng tôi sẽ làm những gì đức vua, chúa thượng của chúng tôi, quyết định.”

16. Vậy vua và toàn thể hoàng gia ra đi, chỉ để lại mười cung phi trông coi cung điện.

2 Sa-Mu-Ên 15