21. Khi Vua Ða-vít biết được mọi chuyện đó, ông rất giận, nhưng ông không phạt Am-nôn con trai ông, vì ông rất thương hắn, bởi hắn là con đầu lòng của ông.
22. Áp-sa-lôm không nói với Am-nôn một lời nào, dù lành hay dữ, vì Áp-sa-lôm ghét Am-nôn, bởi hắn đã hãm hiếp Ta-ma em gái chàng.
23. Hai năm trôi qua, nhân dịp Áp-sa-lôm mướn các thợ đến hớt lông chiên cho chàng tại Ba-anh Ha-xơ, gần địa phận của chi tộc Ép-ra-im, Áp-sa-lôm mời tất cả các hoàng tử đến dự tiệc.
24. Áp-sa-lôm đến xin vua, “Thưa cha, tôi tớ cha có thuê các thợ hớt lông chiên đến làm việc; nhân dịp nầy kính mời cha và triều thần của cha đến chung vui với tôi tớ của cha.”
25. Nhà vua nói với Áp-sa-lôm, “Không được, con; tất cả chúng ta sẽ không đi, e chúng ta sẽ trở thành gánh nặng cho con.” Chàng cứ nài nỉ mãi, nhưng ông nhất định không đi, và ông chúc phước cho chàng.