1. Sau-lơ được ba mươi tuổi khi lên làm vua, và ông trị vì trên I-sơ-ra-ên bốn mươi hai năm.
2. Sau-lơ chọn cho ông ba ngàn người I-sơ-ra-ên; hai ngàn ở với Sau-lơ tại Mích-mát và trên Cao Nguyên Bê-tên, còn một ngàn ở với Giô-na-than tại Ghi-bê-a, trong lãnh thổ của chi tộc Bên-gia-min. Dân còn lại, ông cho đi về, ai về nhà nấy.
3. Giô-na-than đánh hạ tiền đồn của dân Phi-li-tin tại Ghê-ba; và dân Phi-li-tin nghe được tin đó. Sau-lơ cho thổi kèn báo động khắp nước rằng, “Hỡi người Hê-bơ-rơ, hãy lắng nghe.”
4. Bấy giờ toàn dân I-sơ-ra-ên đã nghe rằng Sau-lơ đã đánh hạ tiền đồn của dân Phi-li-tin, và dân Phi-li-tin đang căm thù dân I-sơ-ra-ên, vì thế dân được gọi đến tập họp tại Ghinh-ganh để theo Sau-lơ.
5. Dân Phi-li-tin cũng tập họp lại để giao tranh với dân I-sơ-ra-ên. Chúng có ba mươi ngàn xe chiến mã và sáu ngàn kỵ binh; còn dân thì đông như cát nơi bờ biển. Chúng kéo lên đóng trại tại Mích-mát, phía đông của Bết A-vên.
6. Khi dân I-sơ-ra-ên thấy mình bị nguy khốn vì bị quân thù vây chặt, họ trốn vào các hang động, các bụi rậm, các hốc đá, các mộ địa, và các hầm hố.
7. Một số khác đã vượt qua phía đông Sông Giô-đanh để lánh nạn trong miền Gát và miền Ghi-lê-át. Chỉ có Sau-lơ vẫn ở lại Ghinh-ganh. Tất cả những người theo ông đều run sợ.
8. Họ đợi bảy ngày, theo thời hạn Sa-mu-ên đã ấn định, nhưng Sa-mu-ên vẫn chưa đến Ghinh-ganh. Bấy giờ dân quân bắt đầu bỏ Sau-lơ và đào ngũ.
9. Thấy vậy Sau-lơ bảo, “Hãy đem của lễ thiêu và các của lễ cầu an đến cho ta.” Rồi ông dâng của lễ thiêu.